Có vài người sinh ra là để đứng trên sân khấu. Bạch Anh nghĩ Lâm Thời Phong là một người như vậy.
Thời điểm cô được nhân viên đưa đến phòng chờ để chuẩn bị cho tiết mục, Lâm Thời Phong đã thay đồ xong trước rồi. Anh đang ngồi make up lại, khi nhìn thấy cô tới thì chỉ giơ một bàn tay ra hiệu. Stylist đưa cho Bạch Anh một chiếc đầm và một đôi giày cao gót bảo cô đi thay. Đầm là một chiếc đầm hai dây màu đỏ rượu có phần ngực trũng xuống. Váy không dài, những chiếc dây tua rua rũ xuống bên đùi trông vô cùng nóng bỏng.
Vì chiều cao Bạch Anh có hạn nên cô phải nhảy trên một đôi giày cao gót rất cao. Đây là hạn chế của cô mỗi khi tập nhảy. Lâm Thời Phong thì cao tới 1m81, cô đứng với anh thì đúng là đũa lệch. Vì vậy từ khi luyện tập cô đã phải làm quen với đôi giày này rồi.
Khi cô ra ngoài, rất nhiều người tán thưởng.
"Ừ, đẹp đấy. Nhìn cũng không bị hở quá."
Phương Kiều cũng phải nhìn Bạch Anh bằng một con mắt khác, dù gì đây cũng là lần đầu tiên cô tiếp xúc với phong cách này. Chử Thư Tranh còn làm màu hơn, khen lấy khen để: "Trời ơi, xinh đẹp quá, sexy quá! Em gái ngoan của mình đi đâu mất rồi? Tới đây, chị muốn chụp ảnh với em!"
Bạch Anh xấu hổ, ngồi xuống trước bàn trang điểm để chuyên viên trang điểm dặm lại phấn. Trước khi tới đây cô đã make up rồi, bây giờ chỉ cần chỉnh sửa lại.
Lâm Thời Phong ngồi bên cạnh, giơ tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-1000-buoc-chan/951233/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.