"Xem ra không phải là tôi nhìn nhầm." Người đàn ông đẩy gọng kính nói, "Xem ra tôi đến không đúng lúc lắm nhỉ?"
Bạch Anh giật mình, vội vàng đứng lên chào hỏi.
"Em là thực tập sinh đúng không?"
"Vâng."
"Đừng lo lắng, anh là người đại diện của cậu ấy, Trịnh Cát Hải." Trịnh Cát Hải cười, "Hôm nay đáng lẽ chỉ có một mình Lâm Thời Phong ở đây, bỗng nhiên có hai người nên anh mới ngạc nhiên một chút. Không ngờ lại là thực tập sinh duy nhất của công ty chúng ta."
Bạch Anh cười đáp lại, cũng không biết làm sao nữa. May mà Trịnh Cát Hải cũng không làm khó cô, nói chuyện với Lâm Thời Phong mấy câu rồi rời đi. Trước khi đi, Trịnh Cát Hải nhướn mày tỏ ý kiến với Lâm Thời Phong một chút, anh lại làm như không thấy mà lơ đi. Bạch Anh thấy vậy cũng có chút lo lắng, nhưng cũng không dám nói gì.
Cũng đúng, một thực tập sinh không có nhiệm vụ gì mà lại dám ở đây thảo luận ca khúc đang sáng tác với tiền bối, đúng là không hợp quy củ.
Cũng may đã là gần 2 giờ chiều, Bạch Anh phải sang phòng thu để bắt đầu thu âm cho ca khúc của Troy D.
Lúc Bạch Anh chuẩn bị rời đi, tầm mắt cô lại chú ý vào chiếc đàn guitar được đặt bên cạnh. Cô nhìn nó một lát, cảm thấy hình như đã từng thấy nó ở đâu rồi.
Lâm Thời Phong cũng để ý tới động tác của cô, vừa nhìn thấy liền nghĩ ngay tới sự việc của hơn một năm trước. Anh nói: "Không nhận ra nó sao? Em đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-1000-buoc-chan/239823/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.