Một lần thì coi như là ngẫu nhiên, nhưng cứ lặp lại hai ba lần, anh phát hiện luôn có thể bất ngờ gặp cô nàngkia, Hàn Cố Diễn cũng không cho rằng đây là trùng hợp, căn bản là cốtình.Vừa mới vào thì Hàn Cố Diễn đã gặp côta, trong những thanh niên trẻ trung, cô nàng mặc một chiếc áo t-shirttrắng ngắn tay, bên dưới mặc một chiếc váy ngắn cùng màu có thể nói làkhá bắt mắt, muốn không để cho người khác chú ý cũng khó. Không biết cóphải ở lâu với San San hay không mà Hàn Cố Diễn cũng cảm thấy mình trởnên khá sợ lạnh, con người hưởng thụ mùa hè quá mức quy định không biếtcó gì không ổn không, anh là một trong những người đứng xem mà lại không nhịn được muốn run lên.
“Thầy Hàn…”
Ông trời không phụ lòng người nha, rốtcuộc cô ta cũng chờ được, từ lúc bắt đầu đến nay cô nàng đã không yênlòng, nam chính vẫn không hề xuất hiện, vốn tưởng rằng hôm nay lại không đợi được, không ngờ vừa mới xuống thì đã nhìn thấy anh, Vương Hiểu Lộbỏ qua vẻ thất vọng vừa rồi, nhanh chóng thủ thế chạy về phía anh, cũngkhông quan tâm xem người ta có đồng ý không, khi sắp chạy gần đến bênanh thì chữ “Hàn” cô ta nói rất lớn, còn chữ “thầy” thì lại nói khá nhỏ, nghe qua thì căn bản không ai cho rằng cô đang gọi thầy giáo, chỉ đanggọi một người bạn hẹn nhau ở đây, trong lúc nhất thời, đại đa số namsinh ở đây đều nhìn anh bằng ánh mắt cực kì hâm mộ.
“Thầy Hàn, thật trùng hợp!” Vương Hiểu Lộ cầm vợt mới chạy tới bên anh, trán vẫn còn lấm tấm mồ hôi, mặtcũng bởi vì vận động mà đỏ ửng lên, lúc nói chuyện hơi thở cũng không ổn định, nhưng dù có thế thì cô ta vẫn nở nụ cười, một cô gái trẻ biểu lộvẻ đẹp thanh xuân yêu kiều trước mắt Hàn Cố Diễn không xót chút nào.
“Ừ!” Tâm trạng rất tốt của cô tacăn bản không hề lây sang anh, thậm chí Hàn Cố Diễn chỉ cũng không mỉmmột nụ cười xã giao nào, có thể nói là còn có hơi lạnh nhạt gật đầu vớicô ta, “Chào bạn.”
Hôm nay vốn cùng đi leo núi với San Sannhưng tối qua cô gái kia thức khuya xem phim kinh dị, sau đó anh xemđược nửa chừng thì chán quá ngủ mất, kết quả cô một mình ôm gối cắn móng tay xem xong toàn bộ bốn phần của phim làm cho sáng nay có kêu thế nàocũng không dậy nổi. Cộng thêm cô nói nghe Hàn Cố Diễn giảng bài đầu ócvẫn còn choáng váng (nhưng thật ra là không hiểu gì),còn nói cái gì màmệt nhọc quá độ cho nên gần đây Hàn Cố Diễn cũng không dám hành hạ côquá, đành phải hẹn Lâm Trạch Phạm đi đánh tennis giết thời gian. Nói racũng kì quái, trước kia khi yêu đương không hề có cảm giác gì, nhưng từsau khi hẹn hò với San San, nếu không ở cùng cô thì luôn cảm thấy thờigian đặc biệt dài.
Vương Hiểu Lộ không bị thái độ lạnh nhưbăng của anh đánh ngã, khác biệt là nụ cười trên mặt còn nhiều hơn, càng thêm sáng lạn hơn, trong ánh nắng chói chang của ngày xuân lại càngxinh đẹp động lòng người, “Thầy Hàn đi một mình sao?” Giọng điệu khi hỏi của cô ta có một chút cẩn thận nên khi nghe có thể mang lại ho người ta một chút đắc ý nịnh nọt, “Không thì…đi cùng được không ạ?”
“Không cần, cảm ơn!” Hàn Cố Diễnnhìn nhìn bốn phía, lão bạn còn chưa tới, nếu không đánh thì thật sựcũng hơi chán. Nhưng làm sao anh lại không hiểu tâm tư của người trướcmặt này cho nên căn bản không muốn dây dưa nhiều với cô để tránh cho côsinh ra ảo tưởng cùng hy vọng, “Người tôi hẹn cũng sắp tới rồi, tôi không muốn làm mất thời gian quý báu của bạn, chơi vui vẻ.” Thái độ của Hàn Cố Diễn lịch sự mà xa cách, nói rõ không muốn dây dưalâu với cô, chỉ nhìn cô gật gật đầu, không đợi cô phản ứng đã ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
Kiều nữ con trời đã bị đối xử như vậybao giờ, cho tới bây giờ đều được người khác nâng niu trong lòng bàntay, đây là lần đầu tiên Vương Hiểu Lộ trải qua loại cảm giác bị ngườikhác xem như không khí đẩy sang một bên đường, lòng cũng bắt đầu trànngập tư vị không vui, một thứ cách xa không thể với tới được khiến nỗibuồn bực chắn ngay ngực cô nàng, hai mắt đỏ lên, nhưng làm sao cô nàngcó thể dễ dàng từ bỏ như vậy được, yên lặng một chút rồi lần ngồi xuốngcùng với Hàn Cố Diễn, thái độ vẫn vô cùng khiêm tốn, “Em cũng thấy hơi mệt, vừa khéo muốn nghỉ ngơi một chút, thầy Hàn không ngại cho em ngồi cùng chứ ạ?”
“Ừ!” Hàn Cố Diễn cũng không thèm nhìn sang cô.
Vương Hiểu Lộ không nói lời nào, Hàn CốDiễn cũng không chủ động mở miệng, cho dù cô có mở miệng thì Hàn Cố Diễn cũng rất hiếm khi nói ra một lời cộc lốc.
Ngồi một lúc, Vương Hiểu Lộ cũng thấyhơi xấu hổ, đang cố gắng tìm chủ đề trong đầu thì nhìn thấy hai ngườibạn đi cùng cô rốt cuộc cũng đến, thấy cô đang ngồi đây nên cũng đi tới, lúc tới gần mới phát hiện ra bên cạnh cô ta là Hàn đại soái ca, thoángcái, hai cô bạn kia đều không kịp phản ứng, Vương Hiểu Lộ và thầy Hànquen nhau khi nào thế?
“Thầy Hàn, hai người này là bạn của em.” Vương Hiểu Lộ vừa nhìn thấy bạn mình đến thì tranh thủ giới thiệu với anh, “Người này là Tiểu Tình, còn đây là A Đóa.” Có bạn ở đây, Vương Hiểu Lộ càng táo bạo hơn, giọng nói dường như cũng nhẹ hơn một chút, thân thể cũng dán lại gần Hàn Cố Diễn, mặc dù không đụngvào nhưng nhìn qua thân mật hơn vừa rồi rất nhiều, vừa nói vừa vươn tayra làm tư thế bắt tay, thậm chí cũng làm cho mọi người cảm thấy vài giây sau cô ta sẽ bắt lấy tay của anh.
Tiểu Tình và A Đóa đều bị thái độ nhiệttình của Vương Hiểu Lộ hù dọa, chưa bao giờ thấy bạn mình nhiệt tình như vậy, xem ra cô và thầy Hàn thật sự rất thân thiết nha, hai người tranhthủ chào hỏi với Hàn Cố Diễn, Tiểu Tình còn nháy mắt ra hiệu với VươngHiểu Lộ ý muốn nghe giải thích xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
“Thầy Hàn, thầy…thầy rất thân với Hiểu Lộ sao, sao chưa từng nghe qua nhỉ.” Tiểu Tình nín không được hỏi, ra hiệu nửa ngày Vương Hiểu Lộ cũng không có phản ứng gì, cô nàng dứt khoát hỏi thẳng. Nhớ tới mới vài ngày trước cô còn giúp Vương Hiểu Lộ thăm dò San San, tới nay cũng chỉ mới vàingày thôi nha, hai người kia cùng một trận tuyến khi nào thế? Sao cô lại không biết chứ?
“Không có đâu.” Vương Hiểu Lộ nhanh chóng lên tiếng ngăn lại, “Chỉ là thầy Hàn Cố Diễn là người tốt, có một số việc mình muốn nhờ thầy ấyhỗ trợ cho nên mới quen biết, các cậu đừng có đoán mò.” Lời nói thìđúng là thế nhưng cô ta lại nói một cách mơ hồ, vừa nói vừa không ngừngliếc mắt ngắm Hàn Cố Diễn, bày ra dáng vẻ của một nữ sinh thẹn thùng elệ. Không giải thích thì không sao, giải thích như vậy càng khiến chohai cô bạn cảm thấy bọn họ có gì đó, trong nhất thời hai cặp mắt nhìnbọn họ cũng có chút mập mờ.
Đương nhiên Vương Hiểu Lộ biết nói vậysẽ tạo ra hiểu lầm gì, nhưng mà cái cô ta muốn chính là như vậy. Trongmắt cô ta, thầy Hàn sẽ không thèm giải thích nhiều với bọn họ, nói đếnchuyện kia, mấy tin đồn bay đầy trời của anh và Diệp San San năm ngoáicó thế nào cũng không thấy anh có phản ứng gì. Kể từ khi biết Diệp SanSan là bạn gái của Hàn Cố Diễn, lúc đầu Vương Hiểu Lộ bị đả kích rấtlớn, bị một người mà căn bản mình không hề xem ra gì một quyền đánh bại, loại cảm giác thất bại kia khiến cô chấn kinh không biết phải phản ứnglàm sao, nhất thời cũng yên lặng vài ngày. Nhưng rất nhanh chóng cô đãthông suốt, cô là người dễ dàng bị đánh bại vậy sao? Ai mà biết đượcDiệp San San đã dùng thủ đoạn ám muội gì để có được thầy Hàn chứ? Cô tađã có cách dùng nhan sắc dụ dỗ thầy giáo già khiến thành tích của cô tađạt chuẩn thì dùng nhan sắc để dụ dỗ một soái ca đối với cô ta mà nóicũng không khó chơi. Cô hối hận vì mình đã ra tay quá muộn nên để choDiệp San San kia nhanh chân đến trước, nhưng mà cũng may bây giờ bắt đầu cũng không quá muộn. Đối với Hàn Cố Diễn cô nhất định phải tranh thủ,không có lí nào một người đàn ông tốt như vậy lại vào tay một cô gáingoại trừ ngoại hình ra thì không có chỗ nào tốt. Không chỉ nói haingười họ còn chưa kết hôn, cho dù kết hôn cũng có thể chia tay vì vấn đề tình cảm. Vương Hiểu Lộ cảm thấy mình làm như vậy căn bản là không cógì không đúng cả. Những ngày này cô vẫn tạo ra cơ hội để hai người chạmmặt nhau, thường xuyên xuất hiện ở những nơi Hàn Cố Diễn hay đến, đúnglà có đụng mặt mấy lần nhưng mà không có hiệu quả, có lẽ cô nên nghĩ tới việc thay đổi phương pháp, có lẽ truyền ra một ít tin đồn cũng khôngtệ, phụ nữ mà, luôn rất dễ ghen tuông, ngược lại cô muốn nhìn xem DiệpSan San đầu óc không hề biết suy nghĩ sẽ phản ứng thế nào. Vừa nghĩ tớicô gái kia thì trên mặt Vương Hiểu Lộ hiện lên một vẻ hết sức khinhthường – Diệp San San, cô có tài cán gì mà có thể làm đối thủ của tôi,chẳng qua là cô có thể thua trên tay tôi hẳn là cô cũng sẽ không quáthương tâm đâu nhỉ?
Có đôi khi San San đang suy nghĩ gìtrong đầu, Hàn Cố Diễn không hiểu rõ lắm nha, tính cách của bạn gái anhcó đôi khi không như những gì anh đã nghĩ, rất khó đoán. Nhưng mà VươngHiểu Lộ bây giờ đang nghĩ gì trong đầu thì tuyệt đối của Hàn Cố Diễnhiểu rất rõ. Trước kia anh không lên tiếng là vì rất hưởng thụ cảm giáccó scandal cùng với San San, hiện giờ có người muốn tung tin đồn thấtthiệt, đương nhiên anh không thể chấp nhận, bản thân anh thì có haykhông có mấy thứ này cũng không sao cả, nhưng nếu lọt vào tai San San,đến lúc đó ngộ nhỡ tiểu bạch thỏ ăn dấm chua thì sẽ rất đáng sợ. Nhấtđịnh Hàn Cố Diễn phải bóp chết cái khả năng này từ trong trứng nước, anh liếc nhìn Vương Hiểu Lộ, “Bạn học Vương, chuyện thi vào khoa luật bạn đã nói tôi không thể giúp gì được cho bạn.” Thái độ của Hàn Cố Diễn đã khá hơn nhiều so với lúc nãy chỉ có haingười bọn họ, vẻ mặt nhìn qua cũng khá lịch sự, thái độ nhã nhặn, đúngchuẩn của một thầy giáo, “Bởi vì tôi rất bận rộn cho nên đành phảinói lời xin lỗi, nhưng mà nếu bạn có muốn vậy thì cứ tự mình đến khoaluật xem, tôi tin sẽ có không ít bạn học khoa luật vui vẻ giúp đỡ bạn.”
Hả? Vương Hiểu Lộ hoàn toàn không ngờHàn Cố Diễn sẽ nói vậy, đúng là thoáng chốc sửng sốt, nụ cười trên mặtcũng dần dần cứng lại. Thái độ lích sự không tệ chút nào, nhưng mà lờinói lại quá thẳng thừng, hơn nữa giọng điệu lại hoàn toàn là của mộtthầy giáo đang giải quyết việc chung, ngôn ngữ không hề pha trộn mộtchút tình cảm riêng tư nào làm cho khi nghe xong Vương Hiểu Lộ cảm thấykhông còn chút mặt mũi nào với bạn bè trước mặt.
Thì ra chỉ là chuyện học hành thôi à?
Nhìn thái độ “Thì ra chỉ là vậy” của Tiểu Tình và A Đóa, sắc mặt Vương Hiểu Lộ càng lúc càng khó coi.
“Thầy Hàn, thầy bận như vậy, còn lên lớp môn “Pháp luật đại cương”…” Tiểu Tình không nhịn được thắc mắc, không phải, phải nói là toàn thể nữ sinh đều thắc mắc.
“Hả?” Hàn Cố Diễn nhìn Tiểu Tình, “Sao vậy?”
“Thầy Hàn, thật ra chúng em cũng là sinh viên môn học của thầy ạ.” A Đóa đứng bên cạnh cũng không nhịn được nhìn sang Vương Hiểu Lộ, vừa rồi sao cậu ta lại không giới thiệu rõ ràng một chút, “Bởi vì rất thích môn của thầy Hàn cho nên mới hỏi một chút, nếu thầy Hàn đã bận như vậy thế còn môn học kia, thầy có thể tiếp tục lên lớp dạy chúng em nữa không ạ?” Thầy trưởng khoa đã nói năm nay phải qua được cửaải môn Pháp luật đại cương, đương nhiên A Đóa hy vọng Hàn Cố Diễn tiếptục giảng môn này, không nói đến ngoại hình, anh có thể giảng môn học vô cùng buồn tẻ này khiến cho mọi người say sưa nghe giảng đương nhiên làkhông đơn giản.
“À, môn kia à, đã nói rồi mà, học kìnày là do tôi dạy, đổi thầy giáo mãi cũng không có lợi cho việc dạy học, mọi người không cần lo lắng.” Dừng lại một chút, Hàn Cố Diễn như đang lơ đễnh hỏi một câu, “Thì ra các em cũng thuộc hệ kinh tế à? Cùng một khoa với San San sao?”
Gì? San San? Anh gọi thân thiết vậy sao? Tuy Diệp San San hay San San cũng vậy thôi nhưng vừa rồi gọi Vương Hiểu Lộ là “bạn học Vương”, bây giờ thì là San San, quá đối lập, đương nhiên cảm giác cũng không giống trước. Tiểu Tình cùng A Đóa hoảng hốt vàigiây, cuối cùng mới nhanh chóng giải thích, “Không phải ạ, chỉ cùng hệ, chúng em và Hiểu Lộ học khoa khác, đều là khoa kế toán.”
“À…” Hàn Cố Diễn khẽ gật đầu, còn muốn nói gì đó thì đã nhìn thấy Lâm Trạch Phạm đang đi tới, “Ngại quá, bạn của tôi tới rồi, đi trước đây.”
“Xem ra, San San và thầy Hàn thật sự rất thân nha?” Đến khi Hàn Cố Diễn đã đi xa A Đóa mới không nhịn được mở miệng nói trước, “Nói không chừng bọn họ đã quen nhau thật đấy.”
“Làm sao có thể!” Tiểu Tình có hơi tức giận nhìn Vương Hiểu Lộ tỏ vẻ bênh vực kẻ yếu nói, “Cái con Diệp San San kia sao có thể hơn cậu được chứ?” Chuyện Vương Hiểu Lộ cua thầy Hàn cô ta cũng biết, nếu không thì hôm đó cũng sẽ không giúp Hiểu Lộ đến gây sự với San San, nhưng mà khi đó chỉcho rằng San San quấn lấy thầy Hàn, làm sao có thể ngờ được bọn họ lạiquen nhau thật, lại còn chạy đến trước mặt bạn gái chính quy của ngườita nói mấy lời vô nghĩa kia, hiện giờ Tiểu Tình cảm thấy mình đã làmchuyện rất mất mặt.
“Làm sao có thể.” Vương Hiểu Lộ nheo mắt nhìn theo bóng lưng Hàn Cố Diễn, nhìn Tiểu Tình và A Đóa cười một cái, “Nếu như San San là bạn gái của thầy Hàn thì lần trước chúng ta hỏi cậu ta, sao cậu ta lại nói không có?”
“Hả?” Tiểu Tình sửng sốt rồi sau đó lập tức thông suốt, “Cũng đúng nha…”
“San San là người thích khoe khoang như vậy, nếu như theo đuổi được thầy Hàn thì sao lại không nói ra?” Vương Hiểu Lộ nói tiếp, giọng điệu của cô ta đã không còn khách sáonữa, giống với người gây sự, A Đóa nhìn dáng vẻ vênh váo của cô ta, nụcười trên mặt cô ta lúc này cũng có hơi gượng ép thì chỉ nuốt nước miếng không hỏi, cho dù không có cùng cách nhìn thì hiện giờ cũng không dámphản bác.
“Hơn nữa, lúc đến trường San San quấn chặt lấy thầy Hàn như vậy, có nhớ tên cô ta cũng không có gì lạ cả.” Vương Hiểu Lộ biết rõ Tiểu Tình không biết giữ bí mật nên cố ý ghé sát vào tai cô nàng thần bí nói, “Hơn nữa…Cậu biết không? Gần đây người quen với Diệp San San là Vương Đại Hỉ đấy.”
“Á!” Tiểu Tình hoàn toàn sửngsốt, đương nhiên cô biết Vương Đại Hỉ theo đuổi San San, nhưng mà haingưới quen nhau thật sao? Chuyện này thật là thái quá! Không nhịn đượcnhìn sang Vương Hiểu Lộ, nét mặt của cô ta rất nghiêm túc, nhìn qua cũng không giống như đang nói đùa, lại không kìm được sáp lại tò mò với côta, “Không thể nào, làm sao cậu biết? Cũng…cũng nghe người khác nói sao.”
“Chính mình đã nhìn thấy.” Vương Hiểu Lộ cố làm ra vẻ cảnh cáo nói, “Cậu đừng có mà nói bậy ra ngoài đấy, nếu không truyền đi lung tung không hay đâu.”
“Không đâu, không đâu.” Tiểu Tình nhanh chóng gật đầu, “Cam đoan không nói.”
Thật ra…mới là lạ!
A Đóa lại cảm thấy kì lạ nhìn hai ngườihọ, thật sự là vậy sao? Vì sao cô lại cảm thấy vừa rồi khi Hàn Cố Diễnnhắc đến Diệp San San, giọng điệu vô cùng, ơ… vô cùng thân mật nhỉ?Nhưng cô lại không dám nói ra câu này, bởi vì cô phát hiện Vương Hiểu Lộ nhìn qua có hơi không được ổn nha.
***
Hàn Cố Diễn cùng Lâm Trạch Phạm vận động chân tay một lúc thì vào khu nghỉ giải lao ngồi uống nước nói chuyện.Lâm Trạch Phạm vừa nghiêng đầu sang đã nhìn thấy ba nữ sinh vừa rồi nóichuyện với bạn mình đang ngồi cách đó không xa, còn không ngừng đưa ánhmắt dò xét về phía bọn họ, Lâm Trạch Phạm thấy mấy cô nàng kia như vậythì không kìm được trêu chọc bạn mình, “Không phải là đào hoa cậu mang tới đấy chứ?”
“Không!” Hàn Cố Diễn lắc đầu tỏ ra khó chịu, “Mau ngừng lại đi, cậu cũng đừng có hại tôi, lời này nói với tôi thì đượcchứ bị San San nghe thấy thì cực kì khổ, cũng không phải cậu không biết, lần trước bịa ra chuyện xấu với phụ nữ tôi đã thảm thế nào.”
Nói thì nói thế nhưng vừa nhắc tới thìlại cười đến nỗi chỉ thấy răng không thấy mắt, làm cho bạn bè nhiều nămnhư Lâm Trạch Phạm nhìn thấy cũng không kìm được mà lườm anh, “Còn không phải cậu tự chuốc lấy sao, thái độ kia của cậu mà gọi là thảm à? Sao tôi lại cảm thấy câu sướng chết đi được ấy?”
Loại thú vui của người yêu nhau này mộttên hòa thượng như cậu ta đương nhiên không lí giải được, Hàn Cố Diễnđang muốn tẩy não bạn mình thì điện thoại vang lên.”
“San San à…” Hàn Cố Diễn vừa nhìn thấy số điện thoại đã nhanh chóng nhận điện, “Em dậy rồi sao?” Trước khi anh ra ngoài cô còn mơ màng ngủ, cũng không nghe rõ anh nóigì nên Hàn Cố Diễn đã viết giấy để lại, nếu như cô dậy mà anh vẫn chưavề thì gọi điện thoại cho anh, “Em muốn đến đây không?”
“Anh đang ở đâu?” San San nằmtrên giường ngáp một cái, căn bản vẫn chưa ngủ đủ, chỉ là vừa rồi dậy đi toilet thì nhìn thấy anh không có ở nhà nên gọi điện thoại hỏi thăm, về chuyện leo núi thì cô đã sớm để ra sau đầu ném lên trời cao rồi.
“Anh đang ở Kim Huy chơi bóng.” Giọng nói của San San trầm thấp nũng nịu, mang theo cảm giác bướng bỉnh lườibiếng làm cho Hàn Cố Diễn vừa nghe thấy cũng không phải hạ thấp giọngmình, giọng nói cũng mềm nhũn giống như nói với một đứa trẻ, “Sắp xong rồi, em muốn ăn gì? Anh về rồi chúng ta đi ăn.”
Sắp xong cái đầu cậu, Lâm Trạch Phạmtrừng mắt liếc anh một cái, mới vừa đánh chưa được bao lâu mà? Cậu làcái tên thối tha khác thường không có nhân tính! Tên bạn thân lâu nămnày ngày càng không còn hình tượng đàn ông, đã bắt đầu có xu hướng đổithành hình tượng bảo mẫu rồi, Lâm Trạch Phạm cảm thấy mình nên tìm thờigian kéo cậu ta lại, không thể để mặc cậu ta càng lún càng sâu.
“Không cần, anh đánh tiếp đi, em cònmuốn ngủ.” Giọng San San nghe như đang thì thầm, rất không rõ ràng, côkhông muốn thầy Hàn về nhanh như vậy, cô còn chưa ngủ đủ mà, nếu bây giờ anh về thì lại chọc phá làm cho cô không tài nào ngủ tiếp được.
“Hả?” Hàn Cố Diễn đã nhận ra sứchấp dẫn của mình không địch lại Chu Công nhưng vẫn không kìm được có cảm giác bị xem nhẹ, hiện giờ là mấy giờ rồi, còn ngủ tới khi nào đây?Trong lúc lơ đãng thì nhìn thấy ba người đang ngồi trên cái bàn cách đókhông xa, “San San à, hôm nay đi đánh bóng anh gặp bạn học của em.”
“Ai?” San San vừa mơ mơ màng màng ngủ thì thầy Hàn lại nói vậy, cô cũng phải lịch sự hỏi lại.
“Vương cái gì Lộ.”
Hàn Cố Diễn, cậu không có một chút tiềnđồ nào cả, ngay cả cách hạ lưu này cũng dùng tới sao? Lâm Trạch Phạm lắc đầu thở dài, tình yêu đúng là hại chết người mà.
“Vương Hiểu lộ?” Giọng của San San nghe có hơi tỉnh táo một chút.
Căn cứ vào binh pháp tình của mà mẹ SanSan đã ghi lại thì gặp phải loại chuyện này phải trong chặt ngoài lỏng,nội tâm phải luôn coi trọng còn biểu hiện ra ngoài thì phải thản nhiênnhư gió thoảng mây bay, khiến cho bạn trai thấy mình có đủ lòng tin vớianh, có đôi khi giữ quá chặt đàn ông lại càng tự buông thả mình hơn. San San không biết cách tỏ ra thản nhiên, trong lúc nhất thời không biếtphải làm gì.
Bên này San San cầm điện thoại vội vàngnghiên cứu trong đầu vấn đề của thầy Hàn, bên kia Hàn Cố Diễn yên lặngmột chút, không nghe thấy bên kia nói gì nên cho rằng cọp mẹ đang chuẩnbị bắt đầu nổi điên nên nhanh chóng mở miệng giải thích: “Anh đang ở cùng với Trạch Phạm, sẽ về nhanh thôi, em buồn ngủ thì cứ ngủ tiếp đi, để anh mua mấy món em thích về.”
Không có gì tự nhiên lại tự chuốc phiềntoái, Lâm Trạch Phạm thấy vô cùng khó hiểu với hành vi trêu chọc rồi lại dỗ dành nhàm chán này của bạn mình, thậm chí cũng bắt đầu có hơi đồngtình với anh, người này không biết cách nói chuyện yêu đương thì thôiđi, bây giờ rõ ràng chỉ số thông minh lại còn giảm đi, thật quá làm chongười ta không còn gì để nói. Lâm Trạch Phạm ngẫm lại rồi quyết địnhkhông thức tỉnh anh nữa, anh ta thật sự muốn nhìn xem Hàn Cố Diễn biếnthành người đàn ông của gia đình sẽ thế nào? Có lẽ không lâu sau nhìnthấy thầy Hàn quỳ gối giặt quần áo sẽ không còn là mộng tưởng nữa.
Lâm Trạch Phạm – ba chữ kia tựa như chạy bằng điện làm cho San San thiếu chút nữa đã nhảy xuống giường, “Thầy Hàn, em không có mệt nha, em đến tìm anh, anh chờ nha!” Đâu chỉ không buồn ngủ nữa, hiện giờ nghe thấy giọng San San thì biết tinhthần đang lên gấp trăm lần, làm gì còn muốn ở trên giường giây nào nữa.
Ơ? – Hàn Cố Diễn cầm điện thoại đã bịngắt nói thầm, sao anh lại cảm thấy San San nghe thấy ba chữ Lâm TrạchPhạm xong thì lại như vậy – ơ – phấn khởi như vậy nhỉ. Không nhịn đượcdò xét từ cao xuống thấp người bạn lâu năm đang ngồi cạnh, “Không có chuyện gì sao tự nhiên cậu lại cạo râu ria sạch bóng như vậy hả?” Hàn Cố Diễn bắt đầu thấy tên bạn lâu năm của mình không vừa mắt.
“Gì?” Lâm Trạch Phạm chóng mặt,cái này thì liên quan gì? Không phải cậu ta đang tâm tình với San Sansao? Sao đột nhiên lại kéo râu mép của mình vào? Tư duy của tên này thật quá kì lạ nhỉ? Râu mép của cậu ta không phải cũng cạo rất sạch sẽ sao?
“Cậu đánh bóng sao phải mặc Adidas?” Hàn Cố Diễn tiếp tục chọn ba nhặt bốn.
“Cái gì?” Lâm Trạch Phạm đưa mắtnhìn quần áo của mình, cái này không phải đi mua cùng với cậu ta lầntrước sao? Chẳng phải trên người cậu ta cũng vậy sao?
“Còn nữa, sao cậu lại bảnh bao như vậy hả, từng tuổi này rồi còn mặc mấy cái thứ màu hồng phấn nữa.” Lúc này lại bắt đầu công kích đến tuổi tác.
Khụ ~! Lâm Trạch Phạm hoàn toàn câmlặng, màu hồng phấn sao lại chọc cho cậu ta không thoải mái chứ? Anh chỉ còn lại một bộ đồ thể thao này là sạch sẽ thôi nha, nhưng trọng điểmkhông phải ở đây, vấn đề lớn nhất là hiện giờ thằng bạn anh đã quen biết vài chục năm giờ đây không thể nào hiểu nổi, chẳng lẽ chỉ số thông minh của cậu ta đã đủ thấp để làm cho hai người bọn họ xuất hiện sự khácbiệt sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]