*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ly: Hello mọi người, tui quay lại rồi đây. Thực sự là lười có đuôi ra mà....
Căn phòng xa lạ, giường xa lạ, trần nhà xa lạ.
Lục Hướng Nam cũng không có thói nhận giường(1),nhưng có thể là do thời gian ngủ quá sơm mà cảm giác tồn tại của người bên cạn lại quá mạnh mẻ, cậu bây giờ một cái đinh buồn ngủ cũng không có.
Kỳ thật nói đi cũng phải nói lại, cậu đến tận bây giờ mà vẫn còn chưa hồi thần lại được, chỉ cảm thấy cứ như một con quỷ vậy, cứ ù ù cạc cạc mà theo Vệ Thành Trạch về nhà, còn ngủ luôn ở đây -- mà hình như còn nằm mơ gì đó, thực có một loại cảm giác lâng lâng không thực tí gì.
Nhịn không được mà thở dài một tiếng, Lục Hướng Nam trở mình, đối diện với Vệ Thành Trạch.
Đối phương đang nhắm mắt lại, ngực phầm phồng theo từng nhịp thở, có vẻ là đang ngủ.
Bộ dạng của Vệ Thành Trạch kỳ thật cũng không tính là quá đẹp, ngũ quan thực bình thường, nhưng lúc hắn cười rộ lại luôn tạo cho người ta cảm giác như ánh mặt trời vào mùa đông vậy. Có lẽ chính vì vậy, cậu mới có thể giống như bị mê hoặc mà không tự chủ đi theo đối phương đúng không?
Đợi lúc cậu lấy lại được ý thức thì cũng đã hài hòa ăn xong bữa cơm với người ta, ôm chăn đứng cạnh giường rồi.
Tuy nơi này có hai phòng ngủ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-mot-tram-loai-phuong-phap-tay-trang-nhan-vat-phan-dien/1604579/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.