[Thân thể gốc đã cạn hết sinh lực, bắt đầu trục xuất linh hồn khỏi thế giới.] Trong đầu Ngọc Thiên Minh xuất hiện một giọng nói lạnh lùng vô cảm thông báo điều gì đó. Nhưng cậu chẳng thể tỉnh táo nổi mà tiếp nhận nó.
Cậu không rõ chuyện gì đang xảy ra nữa, chỉ thấy cơ thể mình xóc nảy liên hồi, tiếng vó ngựa rầm rầm bên tai. Trước mặt cậu là bóng tối mơ hồ, trong khoảng cách gần có thể lờ mờ nhìn thấy vẻ mặt của Sở Vân Chính. Hắn đang hoảng sợ.
Ngọc Thiên Minh muốn nói gì đó để trấn an hắn, nhưng cơ thể vô lực không động đậy được, thậm chí ngay cả linh hồn cũng không trụ vững nữa, đang bị một thứ gì đó hút lấy.
Lực hút bí ẩn kéo sụp hai mí mắt cậu xuống, kéo vào hôn mê.
Cho đến khi thần trí trở lại, cậu lại nghe thấy trong đầu vang lên tiếng nói lạnh lùng lúc trước:[Đã đến thế giới nhiệm vụ, chuẩn bị tiếp nhận thân thể.]
Cảm giác linh hồn bị đưa đẩy lại kéo đến, cho tới khi hai mắt bắt đầu tiếp nhận được ánh sáng, cậu nhận ra không phải linh hồn mà là chính thân thể này bị đưa đẩy. Cảm giác đau đớn trên người vô cùng chân thật, một cú va chạm cũng có thể tạo ra xúc cảm tê tái.
Ngọc Thiên Minh nhăn mặt tiếp nhận tình hình. Cậu đang bị một đám tráng hán hành hung túi bụi, mắt không kịp nhìn xem bản thân đang ở đâu đã phải ăn trọn cú đấm lệch quai hàm. Cái lưng bị ép sát trên thanh gỗ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-luu-ly/2971749/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.