Khi đến trước cửa Sơ Tranh, phía bên trong của tiền gian hàng vải đã bốc lên thành cột khói lớn.
Nhân viên cùng nhiều người ở các cửa hàng xung quanh hô hào xách thùng đem nước chạy vào trong dội lửa, khung cảnh náo loạn nháo nhào lên.
Chợt nhớ ra điều gì, Ngọc Thiên Minh vỗi vã tìm trong mớ hỗn độn này bóng dáng của đứa trẻ quen thuộc nhà mình. Nhưng cậu đảo mắt một hồi không thấy Đình Phong đâu, bất giác sự bất an dấy lên ép nghẹt trí não.
Cậu chen vào trong đám người kia, cố gắng dò tìm, tiếc rằng kết quả là vô vọng.
"Đình Phong, em ở đâu!" Ngọc Thiên Minh lớn tiếng gọi, giọng nói có chút run rẩy. Vậy mà đáp lại cậu chỉ tiếng ồn ã của dân chúng xung quanh.
"Bình tĩnh đi." Sở Vân Chính thấy cậu như muốn phát điên, vội vươn tay giữ người lại trước khi đối phương định lao vào trong Sơ Tranh. Hắn cố gắng dùng giọng điệu mềm mỏng nhất có thể để trấn an:"Ngươi bình tĩnh đi, ta vừa tìm hỏi quản lý cửa tiệm, ông ta nói Đình Phòng đi nhận hàng nhập kho, chắc thằng bé không sao đâu, hẳn đang ở cửa sau."
Ngọc Thiên Minh nghe vậy nhịp thở mới chậm hơn một chút, nhưng cảm giác bất an trong lòng vẫn chưa hề nguôi ngoai. Cậu hướng mắt nhìn lên đỉnh trời bên trong Sơ Tranh, qua một trận điên cuồng dội nước, khói đen đã bắt đầu tản bớt, trả lại một chút sắc thanh thanh tươi mát.
Rà nửa canh giờ sau lửa cũng đã được dập tắt, cậu vội chạy vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-luu-ly/2971723/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.