Bên ngoài nhiệt độ đã giảm xuống rất thấp, dự báo thời tiết cho biết khối khí lạnh liên tục tràn về khiến những cơn buốt giá sẽ còn kéo dài trong nhiều ngày nữa.
Sở Vân Chính đưa tay tắt tiếng của hệ thống chỉ đường, lái xe vào bãi đỗ của một khu nghĩa trang vô cùng cao cấp trong thành phố. Hắn quàng khăn vào cổ, đến phòng chờ của ban quản lý đợi khách.
Tách trà nóng được đưa lên hầm hập tỏa khói nghi ngút, xung quanh phòng trống trơn chỉ có mình hắn. Sở Vân Chính xem giờ trên đồng hồ, thời gian cách lúc hẹn còn tận nửa tiếng.
Nhưng chỉ độ chục phút sau, bóng dáng một người đàn ông già cả đã xuất hiện trước mặt hắn. Ngọc Khởi Quân đầu tóc bạc trắng dẫn theo cô cháu gái đến điểm hẹn, dáng vẻ giản dị vô cùng, chẳng ai nghĩ rằng ông là chủ tịch của một tập đoàn lớn cả.
"Ôi, cháu đến rồi đấy à, ông còn tưởng mình đến sớm đón được cháu cơ. Thế chờ ở đây đã lâu chưa?" Ông già đã hơn bảy mươi tuổi nhưng vẫn dư đầy sức khỏe, vừa thấy hắn là mặt cười tươi như hoa, giống như gặp được đứa cháu lâu ngày xa cách, đến bên thăm hỏi đủ điều.
Sở Vân Chính ngại ngùng chào ông, bộ mặt nghiêm túc cứng nhắc dãn ra vài phần, khóe môi có hơi cong lên một chút. Hắn đáp lời ông:"Cháu vừa mới đến thôi ạ."
Người con gái đi cạnh Ngọc Khởi Quân từ lúc xuất hiện chưa hề rời mắt khỏi hắn, lúc này cất tiếng khen ngợi:"Anh Chính đúng là luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-luu-ly/2971688/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.