Sau bữa tiệc trăng rằm, hoàng cung lại trở về với dáng vẻ thường ngày.
Tuy rằng cũng không kém ồn ào náo nhiệt so với đêm hội là bao, nhưng sự huyên náo này lại không đến từ các cuộc vui, mà phần nhiều dựa vào những lời đồn thổi thất thiệt.
Chẳng biết ngọn nguồn từ đâu ra, từ các phi tần mĩ nữ đến đám nô tài có chút danh phận trong cung lại có thể rỉ tai nhau những điều nửa thật nửa giả về đức độ của thái tử.
Tuy có thể trong đó phần nhiều là dối trá, nhưng một đồn mười, mười đồn trăm, tam sao thất bản. Có khi những công trạng ưu tú của thái tử cũng có thể biến thành điều tai tiếng.
Giả dụ như chuyện nói rằng thái tử hoang *** vô độ, thường hay kiếm cớ xuất cung là để dạo chơi chốn hoa lâu. Chuyện ồn ào đến mức ngay trên buổi thiết triều, có quan viên lớn mặt nhắc đến chuyện này, còn lo sợ thái tử đã gieo rắc mầm mống dã chủng đâu đó.
Hoàng thượng chỉ nghe cho có, không phản bác cũng không truy cứu. Ngài ngồi trên ngai vàng bệ vệ, tuy rằng chưa ngoài tứ tuần, nhưng khuôn mặt đã thoáng có những nếp nhăn của tuổi tác. Đôi mắt ngài mỏi mệt nhìn qua vị quan nọ một lần, kệ ông ta cứ thao thao bất tuyệt.
Ngài đương nhiên nhận ra, vị quan ấy là thân thích đàng ngoại của Quý Phi Lan Phương. Tuy rằng quan lại có thế trong triều đều là nương nhờ họ nội nhà nàng, nhưng phía thân mẫu cũng có phần không ít.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-luu-ly/2971664/quyen-4-chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.