Tịch Đăng đi vào trong điện, mới ý thức được mình đã đứng bên ngoài trời lạnh bao lâu, cơ hồ vừa mới tiến vào, thân thể cậu liền nhẹ run lên một cái.
Tịch Tổ Lâm dang tay ra để cung nữ hầu mình cởi y phục, nhìn thấy Tịch Đăng như vậy, chu đáo một câu, “Ngươi xuống nước trước đi.” Còn kêu một cung nữ hầu hạ Tịch Đăng cởi y phục.
Tịch Đăng đưa tay ra níu chặt cổ áo của mình, “Ta tự mình làm là được rồi.”
Tịch Đăng đi vào sau bình phong, liền thấy một cái bể to, phía trên bể còn có một cái đầu rồng đang không ngừng phun nước.
Trên người Tịch Đăng xác thực là rất lạnh lẽo, hơi suy nghĩ một chút, cậu liền cởi y phục trên người ra, bước lên cầu thang xuống nước.
Tịch Tổ Lâm cũng xuyên áo đơn đi tới, nhìn thấy Tịch Đăng, hơi nâng lông mày, ánh mắt lóe lên mấy phần hứng thú.
Tịch Đăng đứng ở trong nước, da thịt dưới ánh nến chiếu rọi lộ ra ánh sáng trắng loáng, tóc đen thật dài nổi lên trên, gương mặt ướt đẫm còn mang theo nét bầu bĩnh của trẻ con, trên lông mi vừa dày vừa dài còn đọng lại giọt nước. Lúc cậu nhìn thấy Tịch Tổ Lâm, đôi mắt màu trà lóe lên mấy phần sợ sệt, thân thể còn không kìm được lùi về sau mấy bước.
Cậu thoạt nhìn như nhân ngư được miêu tả trong truyện xưa, bất quá, đây là một nhân ngư vô tội bị người bắt lên bờ.
Tịch Tổ Lâm nở nụ cười, lúm đồng tiền trên gò má trái như ẩn như hiện. Y trực tiếp cởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me/764037/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.