Thượng Đế nói, ăn là chính nghĩa.
———
Thế giới này thật tàn khốc, đặc biệt là lúc mạt thế.
Áng mây nhuộm đỏ bầu trời, trong không khí truyền tới mùi cây cối tươi mát.
Như một hoàng hôn bình thường, nếu không có tiếng kêu rên vang vọng tới gần.
Tạ Tuyết Chu chỉ có thể cười khổ tận lực chạy trốn về phía trước, năm ngày trước, cậu vẫn là một sinh viên đại học bình thường, thế nhưng sau năm ngày, thế giới liền thay đổi, trên thế giới xuất hiện tang thi, sinh vật vốn tưởng chỉ tồn tại trong phim ảnh và tiểu thuyết vậy mà lại thật sự xuất hiện.
Cậu vẫn còn rất may mắn, ngày thứ ba xuất hiện tang thi liền gặp được một đội ngũ, mà thủ lĩnh đội ngũ lại là bạn học cùng lớp đại học Vinh Vũ.
Cậu biết Vinh Vũ đã từng đi lính, nhưng lúc thật sự nhìn người lấy súng bắn bể đầu tang thi, vẫn bị dọa sợ hết hồn.
Sau khi xuất hiện tang thi, nhân loại cũng có nhiều người xuất hiện dị năng, thế nhưng cậu không có, bất quá những người kia nhìn mặt mũi của Vinh Vũ nên thu lưu cậu, cũng may tài nấu nướng của cậu khá tốt, nếu như cướp được thức ăn, cậu có thể nấu cho những người kia ăn.
Thế nhưng sáng sớm hôm nay Vinh Vũ dẫn theo một chi đội, đi chỗ xa hơn tìm đồ ăn, mà bọn họ đóng giữ ở đại bản doanh bị tang thi công kích, lúc chạy trốn, cậu bị thương, tuy rằng không phải tang thi cắn, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt những người khác, cậu liền biết mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me/764002/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.