A Ngốc nhìn xuống nửa người dưới của Vưu Hạt, không khí tựa hồ trong nháy mắt này đọng lại.
Trong mắt Vưu Hạt như cất giấu mê hoặc: “Sao vậy, choáng váng?”
A Ngốc hơi giật mình ngẩng đầu, sau đó đầu gối vừa nhấc ——
“A!” Vưu Hạt lập tức bưng lấy chỗ riêng tư của mình mà ngã xuống giường.
A Ngốc lập tức bò lên, hai tay che mặt tỏ vẻ tiểu nương tử ngượng ngùng.
Sắc mặt Vưu Hạt cực kỳ khó coi, bị người này đá một cái so với bị Triệu Vu Quy chạy trốn lúc trước còn khó coi hơn.
Nhất định phải dạy dỗ tên kia đến mức ngoan ngoãn nghe lời mới được!
Vưu Hạt trong lúc đấu trí đấu dũng cùng A Ngốc, tựa hồ đã quên mong muốn ban đầu của mình.
Vưu Hạt ngồi trên giường, buộc hết bím tóc trên đầu lên, nửa che chân trái, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm người ngồi đối diện mình.
Người đối diện cả người nhấp nhỏm, như thể trên ghế dưới mông có châm.
Vưu Hạt lắc chén rượu trong tay, sau đó nói: “Lại đây.”
Người đối diện lập tức lắc lắc đầu.
Mặt Vưu Hạt trầm xuống: “Tiểu Ngân.”
“Ta tới ta tới.” Người kia lập tức ngồi xuống bên cạnh Vưu Hạt, cuối cùng, quan sát trên dưới Vưu Hạt một phen, sau đó làm ra một hành động lớn gan dị thường ——
Biểu tình Vưu Hạt có chút duy trì không được, nhìn thấy người nào đó cố gắng chen lại ngồi trong lòng mình, có chút cắn răng nghiến lợi nói: “Ngươi có phải là quá chủ động hay không?”
A Ngốc a một tiếng, sau đó nghiêng đầu nhìn Vưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me/763982/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.