Lý Minh xuyên qua hàng cây liễu, trực tiếp đi tới trong sân tiểu viện của Tịch Đăng.
Ở trong viện gặp được Tiểu Ngư người hầu bên cạnh Tịch Đăng.
Hắn cười híp mắt chào hỏi Tiểu Ngư: “Công tử nhà ngươi đâu?”
Tiểu Ngư nhìn thấy Lý Minh liền ngẩn ra, ấp úng nửa ngày không nói lời nào.
Lý Minh kỳ quái nhìn Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư cuối cùng mới nói: “Công tử ngày hôm nay không ở trong viện mà đi ra ngoài rồi.”
Ánh mắt Lý Minh lập tức lạnh xuống: “Ta đã nói chuyện với chủ quản, công tử nhà ngươi đêm nay đi ra ngoài với ai?”
Tiểu Ngư nuốt nước miếng một cái: “Công tử là tự mình đi ra.”
Tịch Đăng cực kỳ to gan, mặc quần áo của người làm rồi trốn cửa sau chạy ra ngoài, hành động này cơ bản không ai dám làm, giấy bán thân và hộ tịch đều nằm trong tay chủ quản, nếu như bị chủ quản biết.
Lý Minh biết được tin này kinh ngạc hồi lâu.
Tiểu Ngư trực tiếp quỳ xuống, nước mắt lã chã nói: “Lý công tử, hi vọng ngài đừng nói việc này cho chủ quản, nếu chủ quản biết, nhất định sẽ đánh công tử.”
Lý Minh nói: “Ngươi biết công tử nhà ngươi vì sao đi ra ngoài không?”
Tiểu Ngư do dự nói: “Xem hoa đăng.”
Trên thực tế, Tịch Đăng cũng không phải đi ra xem hoa đăng.
Tịch Đăng biết đêm nay An Cảnh Ngọc thuê một chiếc thuyền mang Liên Đồng đi du ngoạn thanh hồ.
Mà đêm nay An Cảnh Ngọc bị đâm, Liên Đồng thay An Cảnh Ngọc cản một kiếm, rớt xuống hồ, cũng bởi vì đỡ một kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me/763968/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.