“Ngày 5 tháng 7, trời nắng
Hôm nay hắn lại nhìn tôi với ánh mắt kinh tởm đó, tôi phải làm sao bây giờ? Tôi đã mười ba tuổi rồi, tôi nghĩ hắn đã không chờ đợi nổi nữa.”
“Ngày 10 tháng 8, âm u
Hôm nay có rất nhiều khách tới lâu đài. Hắn bảo tôi chơi piano. Mọi người đều khen tôi là cô bé đáng yêu nhất trên đời, nhưng mọi người trong lâu đài này đều biết tôi là con trai. Hắn là một kẻ biến thái, nếu tôi không mặc những chiếc váy này, tôi chỉ có thể khỏa thân. Có lần tôi đã từ chối, hôm đó hắn lột chiếc váy tôi đang mặc đưa cho người hầu đem ra ngoài, rồi yêu cầu tôi khỏa thân quỳ gối bên cạnh hắn và còn dùng chân của mình chạm vào chân tôi. Tôi chán ghét tất cả những chuyện này, thà chết còn tốt hơn bây giờ.”
“Ngày 21 tháng 11, ngày tuyết
Hôm nay tuyết rơi rất nhiều, hắn uống say đến nỗi hắn bỗng hôn tôi. Hắn đè tôi trên tấm thảm bên cạnh lò sưởi. Đây là tấm thảm hắn mới mua, nghe nói giá rất đắt, hắn tốn một số tiền lớn mới mua được. Nhưng hắn chỉ coi nó là một tấm thảm tầm thường và để người hầu ném nó bên lò sưởi. Nói về nụ hôn lưỡi đó, tôi có thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trong miệng hắn. Hắn trói chặt tay tôi lên đỉnh đầu. Tôi đã khóc một cách vô ích, tôi chỉ mới mười ba tuổi. Tại sao bố mẹ lại đưa tôi cho tên ác quỷ này? Đúng vậy, hắn là một ác quỷ. Tôi đã ở với hắn tám năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me-ii/4153482/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.