Tịch Đăng nghiêng người, quay đầu lại, ngoại trừ vành mắt còn có chút hồng, đã nhìn không ra khác thường.
Suzuki đem khăn thu hồi, bọn họ không hẹn mà cùng không đề cập đến tài vừa rồi nữa, “Chishima, Aoki mới chuẩn bị cho ta một bộ kimono, ta thay cho ngươi xem, ngươi giúp ta nhìn xem, đẹp hay không đẹp.”
Tịch Đăng gật gật đầu.
Suzuki thay bộ kimono mới, so với ngày xưa còn chói mắt hơn. Suzuki ý cười dịu dàng, đứng ở phía trước cửa sổ khiêu vũ, ánh mặt trời xuyên thấu qua những đóa hoa anh đào mỏng manh nghiêng nghiêng tiến vào phòng, rơi ở trên đầu tóc, trên quần áo hắn. Tịch Đăng quỳ trên mặt đất, thổi Shakuhachi làm nhạc đệm cho Suzuki. Ánh mắt thiếu niên ôn nhu nhìn người trước mặt, điệu nhạc dân gian từ cửa sổ nhẹ nhàng truyền ra ngoài.
Suzuki xoay người, tầm mắt dừng lại ở trên mặt Tịch Đăng.
Nếu thời gian có thể dừng lại bây giờ, thật tốt.
Mình và Chishima sống nương tựa lẫn nhau, cùng nhau lớn lên, thế nhưng vận mệnh hiện tại muốn đem bọn họ tách ra, từ một cái chỉnh thể chia làm những cá thể bất đồng.
Vốn học khiêu vũ chính là muốn nhảy cho Chishima xem, nhưng mà trước nay hắn đều phải nhảy cho người khác xem.
***
Tịch Đăng không nghĩ tới mình sẽ gặp lại Morikawa.
Lúc hắn bưng đồ vào phòng, vô tình đụng phải tầm mắt Morikawa.
Morikawa nhìn thấy thiếu niên, liền mỉm cười.
Lúc này bên cạnh có người nói chuyện, “Aoki, ta vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, Chishima dáng vẻ cũng không tồi, tại sao ngươi không đem hắn bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me-ii/4153466/quyen-2-chuong-3.html