Lúc mặc quần áo, Tống Lâm gặp một nan đề.
Hắn phát hiện ma cà rồng hắn nuôi hình như không muốn mặc quần áo.
“Những áo ngủ này rất đáng yêu, sao không mặc?” Tống Lâm đứng ở bên cạnh tủ quần áo được kéo ra, nhìn Tịch Đăng đang ngồi ở trên giường. Tóc mái Tịch Đăng hơi hơi che khuất đôi mắt, bên trong đôi mắt đỏ ý kháng cự rất rõ ràng.
Tống Lâm nhướng mày, “Phải mặc quần áo.”
Hắn quay đầu chọn chọn trong tủ quần áo. Trong lúc cà thẻ mua nhóc ma cà rồng, hắn đã gửi tin nhắn cho trợ lý của mình, bảo trợ lý đặt mua một loạt quần áo thích hợp với nhóc ma cà rồng này. Áo ngủ liền ngập tràn một ngăn tủ.
Tống Lâm chọn một bộ áo ngủ con thỏ màu hồng phấn liền thể, hắn cầm áo ngủ đi đến mép giường. Tịch Đăng liếc mắt nhìn áo ngủ trong tay hắn, có chút ghét bỏ quay đầu đi.
Đứa nhỏ này……
“Muốn uống máu sao?”
Lỗ tai Tịch Đăng giật giật, mặt liền xoay lại.
Tống Lâm bắt đầu giúp Tịch Đăng mặc quần áo, mặc xong rồi, hắn đứng ra xa nhìn.
Tịch Đăng mặc áo ngủ con thỏ màu hồng phấn liền thể thoạt nhìn vô cùng đáng yêu, đặc biệt là cái đuôi ngắn ngủn kia. Tống Lâm gật gật đầu, nhìn dáng vẻ của cậu xem ra hắn nên tăng tiền lương cho trợ lý.
***
Trong khi đôi tay nhỏ của Tịch Đăng ôm cái ly uống máu, Tống Lâm một tay ôm đối phương, cánh tay còn lại bắt đầu xử lý công việc, sau đó còn tiếp một cuộc điện thoại video.
Đối tượng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me-ii/4153442/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.