Ngoại trừ Lục Lê, ánh mắt mọi người ở đây đều trở nên dại đi, bọn họ nhìn nhân ngư vừa mỹ lệ lại thần bí, nghe được âm thanh tiếng Phạn từ cổ xưa, trong mắt ngoại trừ vẻ mặt si mê ngoài ra không còn gì khác.
Nhân ngư kề sát ở trên vách thủy tinh, nó lại cười lên, vừa quỷ quyệt lại yêu diễm, nói những điều Lục Lê nghe không hiểu. Ngữ điệu nó rất nhẹ hoãn, tiết tấu âm tiết phun ra không nhanh không chậm, cặp mắt giấu diếm tâm tình không tên nhìn chằm chằm Lục Lê, thật giống như có thật nhiều lời muốn truyền đạt cho hắn.
Lục Lê cảm thấy hành vi nhân ngư rất quỷ dị, liền cảnh giác lui về phía sau một bước.
Tầm mắt nhân ngư nhìn theo hắn, dính ở trên người Lục Lê, ánh mắt sáng quắc như muốn nhìn xuyên thấu qua hắn.
Ánh mắt kia thực sự quá mức sắc bén, Lục Lê nhất thời không biết nên làm thế nào, chỉ có thể vội vàng dời tầm mắt, không cùng nhân ngư ánh mắt giao lưu nữa.
Trong phòng thí nghiệm to lớn, chỉ có tiếng gào nhân ngư càng ngày càng thấp, nó như đang không ngừng hô hoán một ai đó, nhưng thủy chung không chiếm được đáp lại.
Cuối cùng, không nhận được câu đáp trả âm thanh nhân ngư dần dần nhỏ đi.
Nhân ngư vẫn cứ lẳng lặng nhìn Lục Lê, chỉ là tâm tình trong mắt nó không mãnh liệt tuôn trào, mà là bình tĩnh đến mức dị thường.
Mãi đến khi trong phòng thí nghiệm quay trở lại yên tĩnh hoàn toàn, bên cạnh Lục Lê vẫn là một mảnh yên tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-tra-cong-chi-nam/762809/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.