Sau khi bị Lục Lê quát, hệ thống thu lại khí tức, có điều còn rất kiêu căng hừ một tiếng, nói rằng: “Ba đây không cùng anh nói lý, cậu ta đột nhiên có nhào tới anh cũng đừng có mà kêu réo.”
Lục Lê nuốt giận vào bụng nói: “Khi nào nó sắp nhào tới mày lại bảo tao là được rồi.”
Hệ thống yên tĩnh một lúc, Lục Lê cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn dùng khăn mặt lau khô thân thể của chính mình, lại đứng trước gương nghi hoặc nhìn một hồi.
Mới vừa rồi không có cố gắng quan sát, hiện tại hắn phát mới hiện, bộ thân thể này thực sự là quá ốm, sắc mặt trắng bệch, dáng vẻ như thiếu máu hoặc dinh dưỡng không đầy đủ.
Chỉ là vào ban ngày, khi hắn bận áo blouse trắng rộng rãi không chú ý tới mà thôi.
Không trách được hắn cả ngày hôm nay bước chân phù phiếm, tinh thần không tốt, ngay cả lúc muốn ăn tinh thần uể oải như muốn suy sụp.
Lục Lê nghi hoặc tròng áo ngủ lên, vừa lau tóc vừa hỏi hệ thống: “Tô Mộ thất tình sao? Sao ốm nhom như cọng que thế này?”
Hệ thống nói: “Anh vừa nói như thế, tui cũng rất buồn bực đây…”
“…” Đối với hệ thống vĩnh viễn không giúp đỡ được gì, Lục Lê không muốn nói nữa. Hắn hỏi tiếp, “Độ HE bao nhiêu rồi?”
Hệ thống nói: “60.”
Lục Lê kinh nghi nói: “Cao như thế? Có BUG?”
Hệ thống nói: “Tui cũng không biết, mới vừa rồi còn đang buồn bực làm sao độ HE lại cao đến như vậy?”
Lục Lê mắng: “… Vô dụng, mày mau mau cút ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-tra-cong-chi-nam/762791/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.