Lục Lê đau ra một thân mồ hôi lạnh, đau đớn kịch liệt không thể nhịn được khiến khuôn mặt hắn có chút vặn vẹo. Trong lòng mắng to ngay cả một ngón tay vàng cũng không mở, hắn cảm giác đau không hề giảm thiểu, đây là muốn để hắn đau đến chết mà.
Kê Thủy nắm lên cằm hắn, lại ấn cuống lưỡi Lục Lê, đem một viên thuốc đắng cho hắn nuốt vào.
Lục Lê lần đầu tiên nuốt loại thuốc này vào miệng liền tan ra, đầu lưỡi tê dại đắng nghét, hắn còn chưa kịp buồn nôn, Kê Thủy liền cúi đầu chiếm lấy môi hắn.
Đầu lưỡi y liếm lên môi nam nhân, tiếp theo mút lên bờ môi mềm mại, nhưng thủy chung không thâm nhập vào trong.
Lục Lê nhắm mắt lại chịu đựng, hô hấp càng ngày càng thanh thiển, ý thức cũng bắt đầu mê ly.
Ngay cả khi Kê Thủy cắn ở trên môi hắn một cái, cơn đau đớn sắc bén không thể khiến hắn phục hồi tinh thần lại, ngay cả cánh tay đau nhức cũng bị hắn bỏ qua, trên đùi chống cự, cùng với độ cong giãy dụa càng ngày càng nhỏ.
Ý thức rơi vào một vùng tối tăm.
Hoảng hốt không biết đã qua bao lâu, ở bên trong bóng tối vĩnh hằng, bên tai Lục Lê có một âm thanh rất ồn ào. Hắn không chịu được sự quấy nhiễu này liền nhíu mày lại, trong đầu chứa đầy sự hỗn loạn, qua rất lâu mới thanh tỉnh lại.
Hệ thống vội vàng hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Tại sao cậu ngủ ròng rã mất ba ngày?”
Lục Lê trầm mặc một lát, mới nói: “Tao lúc đó hỏi mày thời điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-tra-cong-chi-nam/762764/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.