Đợi đến khi Lục Lê cảm giác được cơn đau chầm chậm giảm bớt, ý thức cũng từ từ khôi phục, liền nghe hệ thống ở bên tai nói: “Tiến vào thế giới mới thành công, tôi hiện tại đem tình huống căn bản đưa đến cho cậu.”
Hình ảnh trước mắt bắt đầu vặn vẹo, dần dần hình thành một không gian mới.
Lục Lê bởi vì còn dư chấn sau cơn đau sắc mặt nhăn nhó rất khó coi, bị cậu ta đặt ở dưới thân thấy y không có phòng bị, liền đẩy Lục Lê ra, vọt tới trước cửa sổ.
Cậu đạp một cú ở trên cửa sổ, nhìn độ cao dưới đất, sắc mặt tái nhợt quay đầu lại liếc nhìn Lục Lê.
Lục Lê còn đang mơ màng, y ngẩng đầu nhìn người đã chạy đến trốn tới bên cửa sổ, nhìn thấy đối phương còn mang theo dấu tay đỏ tươi, vẻ mặt tràn ngập sự đề phòng, không khỏi giật mình.
Lục Lê hỏi: “Không phải BUG đã tiêu trừ? Làm sao vẫn là người anh em có gương mặt đó!”
Nhìn thấy khuôn mặt này y đã nghĩ đến Thư Nhiên, thậm chí cảm thấy một vị trí nào đó không thể miêu tả mơ hồ đau nhức.
Hệ thống có nề nếp trả lời nói: “Thế giới BUG đã tiêu trừ, không còn BUG không cách nào tiêu trừ.”
“…” Có thể, đúng là rác rưởi.
Lục Lê nhớ tới tai nạn giao thông vừa nãy, chần chờ hỏi: “Thư Nhiên thế nào rồi? Cậu ta sẽ không bị tông chết chứ?”
Hệ thống nói: “Không chết, cậu ta chống đỡ toàn bộ trung tâm thế giới, nếu như cậu ta chết toàn bộ thế giới đều sẽ sụp đổ.” Trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-tra-cong-chi-nam/762744/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.