Càn Chính điện chính là cung điện của Bạch đế.
Lúc này nơi đây không khí vô cùng căng thẳng, ngồi trên ngai vàng, Bạch đế đưa đôi mắt đen hun hút nhìn chằm chằm thái tử phi đang đứng ngay sau thái tử.
Nhìn một hồi khiến lông tơ trên người nàng ta nổi hết lên thì Bạch đế mới mở lời:
- Thật tuyệt diệu, thái tử phi như vậy mà lại trở nên vạn phần tuyệt sắc.
Triệu Thục Dung đắc ý nói:
- Hoàng thượng quá khen rồi, thần thiếp chỉ là trẻ ra vài tuổi thôi.
Bạch đế vui vẻ tiếp lời:
- Nghe nói dược của thái tử phi nhận được là từ Hắc Tử Thần Y? Lúc này Triệu Thục Dung mới thoáng đổ mồ hôi hột:
- Phải… thưa hoàng thượng.
Bạch đế cười tham lam:
- Trẫm sẽ không truy cứu tội của thái tử phi, dù gì ngươi cũng là thứ tức của trẫm. Nếu ngươi chịu trình ra thứ đan dược không rõ nguồn gốc kia?
Cả Bạch Cẩn Du lẫn Triệu Thục Dung đều tái mét:
- Thưa… thưa phụ hoàng?!
- Không được ư?
Triệu Thục Dung chưa được hai câu đã bị dọa, vội quỳ xuống, lấy từ trong túi áo ra 1 viên đan dược cuối cùng, một viên còn lại kia đạ bị Bạch Cẩn Du cướp mất.
Đức Phúc thái giám nhận lấy đan dược dâng lên Bạch đế. Bạch đế quan sát viên đan dược tỏa ánh sáng vàng kim trước mắt mà trong lòng không khỏi thích trí, vội vàng rời ngai vàng bước vào tư phòng của mình.
Thái tử thấy vậy rất hoảng sợ, sợ rằng Bạch đế khi thấy được công dụng của thần dược sẽ đoạt luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nu-phu-nghich-tap/4121932/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.