Lần này Tịch Chu nhìn thấy một mảnh tuyết trắng xóa, phóng tầm mắt ra xa cũng chỉ thấy toàn tuyết với tuyết, cậu di chuyển trên tuyết, cảm nhận từng trận gió quét qua, vô cùng lạnh lẽo.
Phía trước cách đó không xa có một thiếu niên, Tịch Chu nhìn kỹ lại, cảm thấy có chút tương tự với đứa trẻ cậu nhìn thấy lần trước. Lúc này hắn đang cúi người không biết đang làm gì. Tịch Chu không lên tiếng, nhẹ bước đi về phía trước, chỉ thấy dưới chân thiếu niên còn có một cục màu trắng, như hòa thành một với tầng tuyết dày xung quanh, nếu không phải người nó chảy ra một ít máu đỏ tươi, e là cậu căn bản không chú ý tới một thứ bề ngoài vô cùng giống với hoàn cảnh xung quanh như thế.
Thiếu niên khom lưng dò xét một phen, nhìn cục trắng dường như vẫn còn sống đó, ngồi xổm xuống bắt đầu cầm máu cho nó, động tác hắn vô cùng thành thạo, hình như thường làm việc này. Chờ xử lý ổn thỏa, thiếu niên đứng dậy, cũng bế cục trắng lên. Sau khi rời khỏi tuyết trắng ngần, Tịch Chu mới nhìn rõ dáng vẻ thật sự của cục trắng đó, trông có vẻ không có vấn đề gì. Trong lòng Tịch Chu không khỏi cực kỳ kinh ngạc, cục trắng đó là một con bạch hổ, ngoại trừ cơ thể nhỏ hơn hệ thống bây giờ một vòng, những điểm khác đều không có gì khác biệt, ngay cả hoa văn màu đỏ trên mi tâm cũng y chang.
Thiếu niên ôm tiểu bạch hổ rời khỏi, phía sau có một đám người toàn thân lệ khí cầm vũ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nhiem-vu-ky-quai/763203/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.