🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Chu Chu dậy đi”, Dụ Cảnh ôm Tịch Chu mơ mơ màng màng ngủ trong chăn ra.

Tịch Chu mờ mịt mở to mắt ra, sau đó lại mờ mịt nhắm lại, mơ mơ màng màng tiếp tục ngủ.

Dụ Cảnh đối với cảnh tượng này đã thành thói quen.

Từ sau khi thời tiết bắt đầu trở lạnh, mỗi ngày Tịch Chu đều là bộ dạng này, gọi thế nào cũng không chịu dậy.

Hắn hết sức quen thuộc để Tịch Chu dựa vào trên người mình, cầm quần áo lên mặc vào từng món cho cậu. Trong lúc nửa tỉnh nửa mê Tịch Chu vẫn khá dễ dụ, ít nhất Dụ Cảnh bảo cậu giơ tay liền giơ tay lên, khiến hắn mặc quần áo ngược lại không phải đặc biệt tốn sức.

Sau khi Dụ Cảnh mặc quần áo tử tế cho cậu lại kêu Tịch Chu hai lần nữa, Tịch Chu mới chậm chạp mở mắt ra.

“Anh –“, Tịch Chu xoa mắt hô một tiếng.

Dụ Cảnh buồn cười đỡ đầu nhỏ rơi xuống của Tịch Chu, hắn lại gần giở trò xấu thổi một hơi bên tai.

Tịch Chu lập tức run run một cái, mí mắt đã hạ xuống một nửa cũng lập tức nâng lên, bụm lỗ tai kinh ngạc khóc, “Anh lại làm chuyện xấu!”

Dụ Cảnh nhịn cười, đè một đống tóc dựng đứng lên trên đỉnh đầu của Tịch Chu xuống, “Đây không phải là để cho em tỉnh táo một chút sao.”

“Anh cứ trực tiếp gọi, em có thể tỉnh, đâu cần dùng đến cách đó”, Tịch Chu trừng hai mắt nhấn mạnh.

“Được”, Dụ Cảnh đầy miệng đồng ý, cười nói, “Ngày mai nhất định anh sẽ nhớ kỹ.”

“Anh nói rồi đó, không được đổi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nhiem-vu-ky-quai/763129/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.