Nhiệm vụ lần này của Tịch Chu là tiến vào đại học thành phố A, cũng thuận lợi tốt nghiệp. 
Nhiệm vụ này thông báo khiến cho Tịch Chu hơi kỳ quái một chút, nhưng hệ thống chỉ nói cho cậu biết đây là tâm nguyện của nguyên thân (chủ cũ của thân thể hiện tại),những chuyện khác không đồng ý nói nhiều. 
Bản thân có chuyện nhờ vả hệ thống, ngoại trừ làm nhiệm vụ ra cậu không còn lựa chọn nào khác. 
Chẳng qua có thể yên bình ở thế giới yên ổn này sống hơn mười năm, cũng là điều may mắn. 
“Chu Chu, buổi sáng tốt lành” Dụ Cảnh mơ mơ màng màng mở mắt ra liền phát hiện Tịch Chu trong ngực mình đã tỉnh. 
“Buổi sáng tốt lành”, Tịch Chu cũng đáp lại nói, “Vết thương trên người anh thế nào rồi?” 
“Không sao” Dụ Cảnh có chút hài lòng, em trai quan tâm hắn nữa nha, “Không đau chút nào.” 
Tịch Chu cười nhạt, chút thương tích trên người Dụ Cảnh này, cho dù là bản thân mình sau khi trưởng thành cũng phải gào nửa ngày. Đứa trẻ này lại âm thầm chịu đựng, nếu không phải mình tận mắt nhìn thấy những vết xanh tím dữ tợn đó, dựa theo phản ứng của Dụ Cảnh, cậu cũng không thể tin được trên người đứa trẻ này bị thương. 
“Chu Chu, anh nói thật đấy”, Dụ Cảnh phát hiện Tịch Chu không để ý tới hắn, trong lòng có chút khó chịu. 
“Được, thật sự thì thật sự” Tịch Chu thuận miệng có lệ nói, “Anh nói gì em cũng tin.” 
Dụ Cảnh nhếch miệng nở nụ cười, “Quả nhiên Chu Chu là tốt nhất.” 
Tịch Chu gật đầu qua loa, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nhiem-vu-ky-quai/763125/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.