Thời điểm được đẩy vào phòng phẫu thuật, tâm lý bất an của Mạc Chung Thâm đột nhiên bùng lên mãnh liệt, ánh mắt dừng lại trên người Mạc Sinh Bạch “Baba.”
Nhìn ra Mạc Chung Thâm bất an, Mạc Sinh Bạch trấn an cười cười “Đừng sợ, baba ở đây.”
Mạc Chung Thâm miễn cưỡng kéo ra nụ cười “Baba, ba phải ở bên ngoài chờ con.” Nhìn thấy Mạc Sinh Bạch gật đầu, cậu mới buông lỏng bàn tay đang nắm chặt ống tay áo của Mạc Sinh Bạch.
Bị đẩy mạnh vào phòng phẫu thuật, tiêm thuốc mê xong, Mạc Chung Thâm rất nhanh đã mất đi ý thức, trong cơn mê mang cậu chợt mơ thấy một giấc mộng. Cảnh tượng trong mộng được ánh sáng rực rỡ bao phủ, khắp nơi đều là hoa tường vi nở rộ. Mạc Sinh Bạch mặc áo sơmi trắng đứng bên cạnh một khóm tường vi lớn, nhìn cậu nở nụ cười ôn nhu.
“Baba.”
“Chung Thâm.”
“Baba.” Mạc Chung Thâm phát hiện bản thân lại biến thành hình dạng bánh bao nhỏ, đôi chân ngắn chỉ có thể từng bước hướng Mạc Sinh Bạch chạy tới. Nhưng lại phát hiện cho dù cậu có cố gắng chạy thế nào thì khoảng cách giữa hai người vẫn càng ngày càng xa, Mạc Chung Thâm nóng nảy hô to “Baba!”
“Chung Thâm, baba phải đi.”
“Ba đi đâu? Chung Thâm cùng ba đi nhé?”
“Chung Thâm không thể cùng ba đi được, tạm biệt.”
“Baba!” Mạc Chung Thâm nhìn bóng người trước mắt càng ngày càng mờ đi, trong lòng sinh ra khủng hoảng to lớn, cậu có cảm giác một khi Mạc Sinh Bạch rời đi thì sẽ không bao giờ trở lại nữa “Baba! Baba chờ con!”
“Baba!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nguoc-tra-nguoc-tra/1313613/quyen-5-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.