Hết thảy giống như Hách Liên Hoành đã lường trước, vị phụ hoàng trong đầu toàn là giang sơn kia của gã quả nhiên đồng ý. Một bên là giang sơn xã tắc, một bên chỉ là một trong những người kế vị, lão Hoàng đế Tây Kỳ không chút do dự lựa chọn vế trước.
Mộng đẹp nhiều năm chỉ bởi vì một câu nói của người ngồi trên đế vị kia mà tan vỡ. Hách Liên Hoành biết Mạc Sinh Bạch không có khả năng thật sự coi trọng gã, nhưng phải làm sao đây? Kết quả đã không thể thay đổi. Hách Liên Hoành đau lòng khó chịu, thầm nghĩ muốn say một phen, tốt nhất là vĩnh viễn không tỉnh lại nữa. Vì thế vỗ bàn quát “Tiểu nhị, mang tiếp lên đây hai vò rượu!”
Tiểu nhị ca chạy đến trước mặt người rõ ràng đã say khướt “Vị khách quan này, trời cũng tối rồi, tiểu điếm cũng đã đến lúc phải đóng cửa!”
“Đóng cửa? Người khác tới đều có thể uống, tại sao tới ta thì lại đóng cửa?”
Mặt tiểu nhị lộ vẻ khó xử “Tiểu điếm thật sự là phải đóng cửa. Khách quan ngài đã uống ba vò nữ nhi hồng, không thể uống nữa.”
“Uống một chút rượu mà cũng phiền phức! ” Hách Liên Hoành không kiên nhẫn lấy ra một thỏi bạc, ước chừng khoảng mười hai lượng “Mang một vò rượu lên đây!”
Tiểu nhị ca bất đắc dĩ, đành phải chạy đến giá để rượu “Khách quan, nữ nhi hồng của ngài.”
Ánh nến rọi sáng đại sảnh, tiểu nhị hết nhìn thỏi bạc trên tay lại nhìn ba vò rượu rỗng trên bàn, có chút buồn bực. Chẳng lẽ giờ cứ vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nguoc-tra-nguoc-tra/1313599/quyen-4-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.