Để tránh bị paparazzi phát hiện, sau khi đưa Tần Lực về công ty, Mạc Sinh Bạch lái xe đi ngay, để lại Tần Lực đứng ở cửa si ngốc nhìn theo chiếc Lotus biến mất trong màn đêm.
Mà Mạc Sinh Bạch vừa về đến cửa nhà, liền nhìn thấy trong gió lạnh có một người đang đứng run rẩy. Thở dài, từ trên xe bước xuống đi đến trước mặt người kia “Trời rất lạnh, sao không ở trong xe chờ?”
Thẩm Lưu Bạch miễn cưỡng nở nụ cười “Thật tốt, anh còn quan tâm đến em.”
“Về nhà đi.”
“Em không về. Thật ra, hôm nay anh ở nhà hàng thổ lộ với Tần Lực, em cũng nghe thấy, em nghe thấy hết…”
“Cậu rốt cuộc đã uống bao nhiêu rượu?”
“Em? Mạc Sinh Bạch, em yêu anh! Em yêu anh!” Thẩm Lưu Bạch sau khi say rượu rốt cuộc không nhịn nổi nữa mà khóc lớn “Tại sao anh lại có thể đi tìm người khác như vậy chứ?”
“Cậu say rồi.”
Thanh âm lãnh đạm làm cho trái tim Thẩm Lưu Bạch siết chặt đến đau đớn, y đột nhiên ôm lấy hắn “Em trước kia là một tên khốn nạn, em vô tình, vô sỉ, cố ý gây chuyện khắp nơi. Nhưng em đối với anh là thật lòng, anh tin em đi! Em đã sớm không còn bất kỳ liên hệ gì với mấy người đó nữa, em chỉ muốn một mình anh! Chỉ một mình anh thôi!”
“Đừng khóc, rất xấu.” Mạc Sinh Bạch lấy ra khăn tay trắng tinh, lau đi nước mắt trên mặt y.
Thẩm Lưu Bạch hai mắt đẫm lệ, mông lung nhìn hắn “Chúng ta còn có thể không?”
“Lưu Bạch, chúng ta đã không còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nguoc-tra-nguoc-tra/1313588/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.