Đẩy cửa ra, trong sân đều là hoa lê đang mùa nở rộ, toàn bộ thuần một sắc trắng, hoa tư yểu điệu, như từng áng mây bồng bềnh. Ánh nắng rọi xuống ấm áp, không khí trong lành, tha thướt mỏng manh. Mạc Sinh Bạch hít sâu một hơi, lập tức đem bầu không khí ô nhiễm ở thời hiện đại vứt đến tận chân trời.
Mạc Sinh Bạch: Hệ thống, tôi đang ở đâu vậy?
Hệ thống: Tổng đàn Ma giáo, núi Vô Nhai.
Mạc Sinh Bạch: Các chỉ số thế nào rồi?
Hệ thống: Độ hảo cảm 92, độ ngược tâm 80. Kí chủ cần phải cố gắng nha.
Mạc Sinh Bạch: Cậu ta mang tôi về địa bàn của mình, lại không cho tôi gặp cậu ta, hiện tại tôi lại không có võ công, cái gì cũng không thể làm.
Hệ thống: Mục tiêu công lược của ngài là hung thủ giết chết cha mẹ nguyên chủ, chắc chắn cậu ta đang nghĩ ngài bây giờ chỉ hận không thể tự tay giết chết cậu ta.
Mạc Sinh Bạch: Chỉ cần là người bình thường đều sẽ như vậy mà…
Hệ thống: Nhắc nhở kí chủ, ngài lập tức sẽ gặp một người có thể hỗ trợ, xin hãy tận lực nắm lấy.
Lục Cơ liều lĩnh lén vào thám thính Thính Tuyết cư mà Giáo chủ đã ra lệnh cấm bất cứ ai bước vào dù chỉ nửa bước. Rõ ràng trước kia Giáo chủ sủng ái nàng nhất, nhưng sau khi dẫn về một kẻ không biết từ nơi nào đến, còn cho hắn vào ở trong Thính Tuyết cư Giáo chủ yêu nhất, liền không quan tâm đến nàng nữa. Thời điểm nghe được người nọ là một nam nhân, Lục Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nguoc-tra-nguoc-tra/1313578/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.