Chờ đến khi Cao Kỳ tỉnh lại đã hơn mười giờ. Mở to mắt, hồi tưởng lại điên cuồng tối qua, khuôn mặt vặn vẹo, chính mình thế nhưng bị một kẻ xa lạ ngay cả tên cũng không biết đè! Xốc chăn lên, vết máu cùng tinh dịch lẫn vào nhau, hồng hồng trắng trắng tạo thành một đống hỗn độn, Cao Kỳ muốn nhanh chóng rời đi, chân vừa chạm đất nơi bí ẩn liền truyền đến đau đớn như xé rách. “Shit!” Cao Kỳ một quyền nện lên giường. Vừa chuẩn bị gọi điện thoại cho người mang một bộ quần áo đến, liền nhìn thấy mấy tờ tiền đặt dưới di động, lần này Cao Kỳ thật sự nổi giận, đôi mắt nhìn chằm chằm tờ tiền giống như có thể phun ra lửa “Thực sự rất có năng lực, anh tốt nhất đừng để tôi gặp lại, nếu không…”
Cùng lúc đó, Mạc Sinh Bạch đang vui sướng mà uống cà phê thơm nồng, ngày hôm đó thật sự quá sảng khoái.
Hệ thống: Kí chủ không nên thả lỏng quá mức, độ hảo cảm của mục tiêu Cao Kỳ đối với ngài hiện tại là 0 nha!
Mạc Sinh Bạch đã quen với hệ thống, chỉ cười ha ha, lại nhịn không được hỏi “Hệ thống, độ hảo cảm có thể là số âm không?”
Hệ thống: Đương nhiên có thể, kí chủ hãy cố lên, mau đem độ hảo cảm của mục tiêu Cao Kỳ kéo đến 100!
Thời gian không ngừng trôi, Cao Kỳ chờ ở Blues một tuần cũng không gặp lại người kia, hướng xung quanh hỏi thăm một chút mới biết người nọ chỉ mới đến đây một lần. Cao Kỳ hận đến nghiến răng, lại không có biện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nguoc-tra-nguoc-tra/1313560/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.