Đi theo lão công, nhất định có thịt ăn. Dạ Vũ lần đầu tiên trong đời có cảm giác uống nước thôi cũng thấy ngon. Phắc, mới đây mà y bị lây nhanh vậy, nhìn chằm chằm chai nước trên tay, lại quay đầu nhìn sang thiếu niên không có tiền đồ đang nâng niu những lốc nước như của quý.
[Tao nói này, có phải cậu ta đích thị chính là chàng tiên cá bị mắc cạn hay không?] sao lại như một tên thủy si như thế.
[Này hẳn là có nguyên nhân gì đi, ký chủ có thể tập trung vào nhiệm vụ hay không?] Hệ thống nghẹn lời.
[Ừ nhỉ, chỉ số vui vẻ của cậu ta sau khi được Mộ Hi cứu mạng đã tăng lên 20 rồi á, ít ra không có dao động như tên thần kinh nào đó.] Dạ Vũ quyết định thưởng cho bản thân kỳ nghỉ ngắn hạn cùng lão công bàn chuyện nhân sinh.
"Bữa tối đã chuẩn bị xong rồi." Cố Huyền Mặc lay lay lão bà tâm thần còn đang ngao du chốn nao.
"Ăn cơm!" Dạ Vũ mất hết tình tượng nói với hai đồng bọn một tiếng rồi nắm lão công lao ra phòng ăn.
Bấy giờ mới để ý, phi thuyền này không phải sang tầm thường đâu nha, là cực kỳ sang trọng luôn á. Từ cấu trúc cho tới kiểu dáng cùng cách bày trí, nhìn xem, có chỗ nào là giống mấy tên cướp cạn đâu chứ.
Trên trần được thiết kế bố cục 4D bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy được phạm vi toàn cảnh dải ngân hà bao la rộng lớn, mỗi góc còn được đính vào đá năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai-1/2468188/quyen-1-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.