Dạ Vũ nhận lấy bức thư tín, sao y có cảm giác thứ trong tay nóng hơn hòn lửa, nếu giờ ném đi còn kịp không? 
[Bao nhiêu ẩn tình ký chủ chưa thông đều nằm trong bức mật hàm này.] Hệ thống ngủ đông đã lâu lại thông báo một câu rợn người. 
Dạ Vũ nửa muốn biết nguyên nhân sâu xa của sự tình, nửa lại muốn mặc kệ tất cả, yên yên ổn ổn đến tận cuối cùng, cầm bức thư mở không được mà không mở cũng không xong. 
“Xoẹt” xé rách bìa thư, hít sâu thở nhẹ, hí mắt xem nội dung dọa người bên trong. Ủa, sao trắng phau vậy, chữ đâu, là y hoa mắt à. Dạ Vũ trở qua trở lại tờ giấy trắng tinh không có ký tự nào, đôi mắt chớp chớp không rõ thực hư. 
Ảnh Nhất cầm theo đồ nhóm lửa, tiến đến giúp y hơ hơ tờ giấy, bất chợt chữ viết hiện ra, từng dòng văn tự ngay hàng thẳng lối, khí thế lẫm liệt, vừa nhìn đã biết chủ nhân bức thư không phải kẻ thường. Truyện Điền Văn 
‘Một mảnh tình thâm, thấu nước non. 
Mười năm cách biệt, lòng nhung nhớ. 
Ước định giang sơn, chờ quy vị. 
Nhất thống sơn hà, hữu khanh khanh’ 
Đậu xanh, thứ cho y văn ngu chữ dốt, này rốt cuộc là bức thơ tình hay là mật báo, đừng nói là người viết hứng trí nhất thời, sáng tác chơi nha. Bí ẩn thân thế y nằm ở đâu, gút mắc cốt truyện lại ở chỗ nào, Dạ Vũ muốn đem bức thư trong tay cho vào miệng nhai nuốt để thẩm thấu tinh hoa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai-1/2468095/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.