“Đừng mà… đừng..” An Tử Phàm giật mình tỉnh dậy ở bệnh viện thủ đô Hoa thành, vội vàng nhìn xung quanh, thấy y tá bước vào, lập tức vịn tay cô ta, lắp bắp hỏi: “Sao tôi lại ở đây, Ngụy ca đâu, Nhiên Nhiên đâu.”
Dạ Vũ cùng Cố Huyền Mặc ở bên ngoài nghe thấy động tĩnh, liền mở cửa tiến vào trong, Dạ Vũ đỡ lấy thân hình An Tử Phàm có phần lung lay, không biết làm sao mở lời nói cho cậu nghe sự thật tàn nhẫn kia.
“Lão Ngụy.. tình trạng nguy kịch,.. chỉ sợ không qua khỏi” Cố Huyền Mặc trầm tư, lời nói có phần ngắc ngứ, nghĩ đến người huynh đệ cùng vào sinh ra tử với mình, anh dũng thiện chiến, khí thế kiêu hùng đang nằm vật vã trên giường bệnh.
“Không..sẽ không..” An Tử Phàm run rẩy lắc đầu, đôi mắt đỏ hoe, gương mặt tái nhợt.
“Đệ đừng quá đau buồn.” Dạ Vũ an ủi biểu đệ nhà mình, cảm giác khi nghe tin ái nhân sắp không xong làm sao dễ chịu cho được, đổi lại là y, cũng sẽ điên cuồng hoảng loạn.
“Đệ muốn gặp Ngụy ca, để đệ gặp anh ấy.” An Tử Phàm lúc này chỉ muốn nhìn thấy người kia, dù anh ta có trở thành thế nào, cậu cũng sẽ không rời không bỏ.
Dạ Vũ nhìn về hướng Cố Huyền Mặc, thở dài gật đầu với hắn, hai người khó xử dẫn An Tử Phàm đến phòng bệnh của Ngụy Kỳ Nhiên, hay nói đúng hơn là phòng cách ly đặc biệt.
Ngồi bên ngoài, Ngụy mẫu ôm lấy phu quân mình khóc thất thanh, “sao Kỳ Nhiên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai-1/2468013/quyen-2-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.