Phó tổng thống giờ khắc này tức giận đến hoa mắt, ù tai, vừa định đứng dậy phản kháng thì trên màn hình lại chuyển tới một thước phim khác: “Lão tổ tông, lão tổ tông, tôn nhi vừa được người kia cho vật này, anh ấy còn nói rất ngọt, rất ngon, còn ngon hơn cả kẹo mà lão tổ tông mua cho ta.”
Đứa bé chưa đầy sáu tuổi ngơ ngác nhìn màn hình, gương mặt ngây thơ, bụ bẫm, kháu khỉnh chọc người thương, trên tay cầm ống dược màu huyết sắc quen thuộc đến tận trí não, đây chính là lô mẫu dược phẩm thu được từ hầm nghiên cứu của Môn Kinh, chính ông còn được đế quốc nhờ cậy chuộc ra lô ấy bằng bất cứ giá nào, hiện tại nhìn thấy tôn tử mình thương yêu nhất cầm lấy, định nuốt vào bụng, ông liền la hét thất thanh, “Đừng..tiểu Minh, đừng uống…”
Lại chạy đến ôm chân Cố Huyền Mặc, “van xin ngươi.. tha cho nó đi.. trẻ con vô tội..cầu xin ngươi”, giọng nói lắp bắp, gương mặt thất thần, lo lắng, Phó tổng thống thấy người kia không cảm xúc, liền ra sức dập đầu, miệng không ngừng nói: “cầu xin ngươi”.
“Thứ này rất nguy hiểm nha, không thể uống được đâu.” Thanh niên trong thước phim giật lại ống thuốc từ tay đứa trẻ, còn ra sức hù dọa: “thứ này nhóc chỉ cần chạm phải chút xíu thôi, liền biến thành quái vật, grừ grừ.., thế này.” Dạ Vũ giơ hai bàn tay, học cử chỉ nhát ma mấy đứa con nít trong nhà trẻ, thành công khiến thằng nhỏ khóc hu hu.
Thước phim được tắt đi, Phó tổng thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai-1/2468009/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.