“Tiêu rồi, vali của em.” Câu đầu tiên khi được đặt xuống giường Dạ Vũ liền thốt ra như thế, lại bị ánh mắt sắc bén như đao của Cố lão công trừng thẳng.
“Gấp dọn đi tới vậy sao?” Cố Huyền Mặc thật muốn bổ não người trước mặt ra nhìn xem y đang nghĩ gì, sao lại vô tâm đến như vậy.
“Không..không phải, trong đó..có thư xin lỗi..em muốn đưa cho anh.” Dạ Vũ như rùa rụt cổ, từng chữ nói ra xong liền nắm chặt chăn giảm bớt hồi hộp.
“Trong thư viết gì, chẳng phải anh đang ở trước mặt em sao, chi bằng tự nói lại có thành ý hơn.” Cố Huyền Mặc thắc mắc, nhìn y chằm chằm, như thể Dạ Vũ mà không nói thì hắn sẽ không buông tha.
“Xin lỗi anh. Em đã làm anh lo lắng. Sau này, tuyệt không để xảy ra chuyện như vậy nữa.” Dạ Vũ càng nói càng nhỏ, những âm cuối như nuốt hẳn vào bên trong cuống họng, bất quá Cố Huyền Mặc vẫn nghe được rõ ràng.
Những ngày qua chiến tranh lạnh với người này, hắn cũng vô cùng khó chịu, nhớ lại giây phút thông qua màn ảnh nhìn xe của y mất lái, lao thẳng xuống vực, Cố Huyền Mặc lập tức không thở được, hắn dường như nảy sinh cả ý định nếu người này gặp chuyện không may, liền chôn toàn bộ Lê gia để bồi y.
Hắn vì an toàn của y mà suy nghĩ chu đáo từng chút, Dạ Vũ lại vì giăng bẫy kẻ địch mà chẳng ngại đặt bản thân mình vào trong vòng nguy hiểm, dù biết rằng đều là vì Cố thị, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai-1/2467953/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.