"Truyền xong nội dung vở kịch, Phàm Phàm, bắt đầu từ bây giờ, anh chính là Cố Nhược Sơ."
Ác Ma Nhỏ nhếch miệng, bay một vòng xung quanh y, nó ngoắt ngoắt cái đuôi cười đến dương dương tự đắc.
Lạc Phàm hai mắt nhắm nghiền, từ từ tiếp thu thông tin của tiểu thế giới.
Có lẽ Ác Ma Nhỏ vì cho y thời gian thích ứng, nhân vật Cố Nhược Sơ ở thế giới giới thứ nhất này, rất giống y về nhiều phương diện. Căn bản không cần Lạc Phàm phải diễn cái gì, khi y đưa vào đầu mình ký ức và tình cảm của nhân vật kia, thời điểm vừa mở mắt, y đã là Cố Nhược Sơ.
"Nhiệm vụ là cái gì?"
"Nhiệm vụ chủ tuyến là duy trì tính cách thiết lập của nhân vật phản diện và nhân sinh quỹ tích. Cùng nam chính tranh đoạt nữ chính, thế nhưng đến cuối, anh phải đem nhân vật phản diện tẩy trắng. Dù cho anh có làm rất nhiều chuyện xấu đi nữa, cũng phải nhượng nam nữ chủ cảm thấy anh vô tội, vì anh mà đau lòng cùng tiếc nuối."
Lạc Phàm nghe rõ, gật gật đầu, y không có hứng thú gì quá lớn. Ngược lại tản bộ một vòng ở trong sân, "Tôi có thể làm vườn sao?"
Ác Ma Nhỏ ngồi ở trên sách màu đen, hay tay chống cầm, "Phàm Phàm, dựa vào việc hai người chúng ta đã sống nương tựa lẫn nhau được 16 năm, tôi sẽ khuyên anh điều này —— anh cứ việc trồng cây, nếu chúng sống được thì coi như tôi thua."
Ác Ma Nhỏ tìm thấy Lạc Phàm khi anh chỉ mới tròn bốn tuổi.
Lần đầu nhìn, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-cong-luoc-tot-nhat/175538/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.