Cố Minh Tranh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều chìm vào suy nghĩ riêng của mình.
Đảng chỉ muốn xem kịch vui nghĩ, Tạ tiểu hầu gia đây là đang bị bệ hạ thu thập a.
Đảng âm mưu dương mưu lại nghĩ, phải chăng bệ hạ đang muốn bắt Tạ tiểu hầu gia vào trong cung làm con tin? Vậy là ngài cuối cùng cũng đã chịu ra tay với Tạ gia rồi?
Tuy nhiên, phần lớn mọi người lại cho là —— bệ hạ vô cùng sủng ái Tạ tiểu hầu gia, ngay cả cung điện nguy ngoa cũng cho phép y vào ở.
Bất luận quần thần có nghĩ thế nào đi nữa, thì bên ngoài cũng chỉ cười trừ, chứ không dám có nửa câu bất mãn hay tranh luận.
Chỉ có Tạ An Lan một tay ôm đèn trời, đứng tại chỗ mà cò kè mặc cả cùng đế vương trẻ tuổi: "Bệ hạ, ngài có thể ban thưởng trước cho ta được không?"
"Giờ không còn sớm nữa, các khanh đều mau giải tán hết đi." Cố Minh Tranh trước tiên là ra lệnh cho quần thần, sau đó hắn đứng lên, hướng về phía Tạ An Lan ngoắc ngoắc tay, "Lại đây."
Tạ An Lan dù tiến lên vài bước, nhưng hai hàng lông mày vẫn chung quy nhíu chặc, bộ dáng không quá tình nguyện.
"Nếu ngươi yêu thích đèn trời đến vậy, đợi một lát rồi trẫm sẽ yêu cầu người làm vài đốn cho ngươi chơi," Cố Minh Tranh lấy đèn trời ném cho tiểu thái giám bên cạnh thu thập, "Cái này treo ở trên kia cũng khá lâu, dính biết bao nhiêu là bụi, ngươi không ngại bẩn à."
Tạ An Lan hít sâu một hơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-cong-luoc-tot-nhat/1604604/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.