Chương trước
Chương sau
Lưu Bộ Tiến ngồi gật gù ở trên ghế,vì đợi từ nãy đến giờ mà chưa thấy ai vào,hắn thật sự là buồn ngủ lắm rồi.

Hôm qua bị tên *** ma kia tra tấn cả một buổi tối, căn bản là không thế nào yên ổn mà ngủ được.

Sáng sớm lại lo lắng bị công ty cho thôi việc,bây giờ còn phải ngồi đây để đợi phỏng vấn, thật sự là mệt quá chừng!

Mí mắt càng ngày càng nặng trĩu,sắp sụp xuống đến nơi ……

Không được! Ngàn vạn lần cũng không thể ngủ, nếu lỡ chảy nước miếng, sẽ hỏng mất cả hình tượng.

Lưu Bộ Tiến dùng sức vỗ bốp bốp lên mặt mình, cố gắng bảo trì sự thanh tỉnh.

“Đừng đánh vào mặt mình như thế! Ta sẽ đau lòng lắm nha ……”

Một âm thanh trầm thấp khêu gợi truyền đến từ sau lưng, khiến cả người hắn cứng đờ, chỉ muốn đứng lên bỏ chạy ngay lập tức.

Trời ạ! Tại sao y  lại có mặt  ở chỗ này?

Ảo giác, nhất định do ta ngủ không đủ giấc nên mới sinh ra ảo giác.

A di đà phật, Ngọc hoàng đại đế, Quan Thế Âm Bồ Tát, ai cũng được, van cầu các người ngàn vạn lần không được để cho tên đại *** ma kia xuất hiện trước mặt ta a a a! Về sau ta nhất định sẽ hảo hảo đến chùa thắp hương, Lưu Bộ Tiến gắt gao nhắm chặt hai mắt, sống chết cầu nguyện trong lòng

“ Tiếp đón quan lớn đến phỏng vấn cho ngươi như thế a?Cậu nhân viên của ta.”

Hác Lập Hải đi đến trước mặt nam nhân kia, dùng một lóng tay nâng cằm hắn lên.

Ta không nhìn! Ta không nhìn! Ta chết cũng không nhìn!

Lưu Bộ Tiến rụt cổ lại giống con đà điểu,thà chết cũng không chịu mở mắt.

“Nếu không mở  mắt ra, đừng trách ta sử dụng tuyệt chiêu nha.”

Hừ, có tiện chiêu gì hay thì cứ việc xuất ra đi! Ông cũng ứ mở mắt.

“ Thật không mở phải không? Hảo, một, hai, ba –—-“

A, kỳ quái, đếm đến ba rồi, sao cũng chưa có động tĩnh gì?

Ngay khi Lưu Bộ Tiến tò mò lén mở một mí mắt ra để nhìn trộm–

Trong phút chốc,một vật thể ấm nóng và vô cùng mềm mại đã đặt lên trên đôi môi của hắn.

Này…… Này…… Là…… Là……

Lưu Bộ Tiến bị hành động bất ngờ kia làm cho sợ tới mức phải trợn mắt há hốc mồm.

“ Tiểu Ngu Ngốc này, mau mở miệng ra…..”

Nam nhân phản ứng ngây ngô khiến Hác Lập Hải mất hứng,đành cố gắng ôn nhu hướng dẫn cho hắn cách hôn môi.

“ Đúng, le lưỡi ra…… ân…… Thực ngoan…… Nga nga, bảo bối…… Đầu lưỡi của ngươi thật mềm…… cực kỳ thích a……”

Nghe tên *** ma kêu mình là ‘ bảo bối’, Lưu Bộ Tiến vốn đã bị hôn đến thần hồn điên đảo,toàn thân liền trở nên xụi lơ, ngay cả xương cốt cũng nhũn ra……

Hai người cắn mút lẫn nhau,triền miên nói không nên lời.

Ân a……Nụ hôn thật lãng mạn…… Thật ôn nhu a……

Lần đầu tiên thể nghiệm nụ hôn bằng lưỡi khiến Lưu Bộ Tiến lòng say thần mê.

Đáng tiếc, câu nói tiếp theo của nam nhân đã khiến cho bầu không khí lãng mạn của hắn bay biến đi mất,sạch sẽ không còn dấu vết.

“Ân…… Đầu lưỡi thật *** đãng, nếu liếm xúc xích thịt heo của ta, nhất định thực thích nha!”

Lưu Bộ Tiến nghe xong thiếu chút nữa đã hộc máu.

“ Ai muốn liếm cho ngươi? Ngươi là tên *** ma vô tâm vô phế trời đánh a, im miệng cho ta!”

“ Vậy là….Không muốn liếm à?”

“ Không muốn.”

“ Nga, ta đã biết ngươi là cậu nhân viên siêu *** đãng ha,nên không muốn liếm mà là muốn mút phải không? Sao không nói sớm.”

Hác Lập Hải lý giải nội tâm thập phần diễn cảm.

“ A a a! Ai muốn mút a? Ngươi vu oan cho ta.”

Lưu Bộ Tiến quả thực bị tên xú nam nhân này càn quấy muốn phát điên.

“ Ngươi có phải là nhân viên mà công ty Khoái Hoạt đã gửi đến để tham dự buổi phỏng vấn không?”

Hác Lập Hải giả bộ tỏ ra vẻ hoài nghi.

“ Đương nhiên đúng vậy! Ta chính là đại biểu của công ty Khoái Hoạt.”

Lưu Bộ Tiến thập phần kiêu ngạo mà vỗ vỗ lên bộ ngực.

“ Vậy đúng rồi a. Gọi ngươi liếm cũng không chịu, mút cũng không làm,kiểu phục vụ thiếu nhiệt tình như vậy,buổi nói chuyện này làm sao ta có thể thông qua chứ.”

“ A a a! Trên thế giới làm gì có loại phỏng vấn biến thái như vậy?”

“ Như thế nào lại không có? Ta là chủ thẩm nè, ta nói muốn phỏng vấn nghiệp vụ như thế nào thì sẽ phải làm theo như thế.”

Chứng kiến nam nhân bày ra bộ dạng muốn làm khó làm dễ, Lưu Bộ Tiến thật muốn tát cho y một cái để xóa sạch hết cái loại biểu cảm khinh người kia.

“Ngươi là một tên lừa đảo! Còn muốn lừa gạt ta? Ngươi không phải là tác giả sao? Khi nào thì lại biến thành chủ thẩm của nhà xuất bản?”

Lưu Bộ Tiến cũng không dễ dàng mắc mưu như vậy

“ Ta là tác giả độc quyền của nhà xuất bản Viên Lưu này,hơn phân nửa số lượng sách được tiêu thụ đều là tác phẩm của ta, ta muốn đảm bảo chất lượng sách khi được giao đến tay độc giả, nên đương nhiên phải đích thân đến phỏng vấn nhân viên giao hàng rồi.”

Hác Lập Hải nói rõ ràng mạch lạc, khiến cậu nhân viên kia bị hù đến sửng sốt.

Ô…… Lưu Bộ Tiến ta sao vận mệnh lại bi thảm như thế a?

Muốn giúp cho công ty kí hợp đồng mà cũng gặp phải cái tên hỗn thế đại *** ma này.

Lưu Bộ Tiến ta năm nay có phải đã đụng trúng một ngôi sao chổi? Quả thực là xui xẻo muốn chết.

“ Uy, cậu nhân viên nhỏ, ta cũng không có thời gian ở đây tán dóc với ngươi, phía sau còn có rất nhiều người đang đợi đấy.”

“Cái gì? Đối với những người kia,ngươi cũng sẽ ‘phỏng vấn’ bằng cách này?”

Một cỗ tức giận khó hiểu đột nhiên nảy lên trong lòng Lưu Bộ Tiến.

“ Đúng vậy, ngươi không chịu làm, nhưng còn có rất nhiều người muốn làm mà.”

Hác Lập Hải thuận miệng bịa chuyện một cách lợi hại: “Bất quá, nếu ngươi có thể làm cho ta thập phần vừa lòng,ta sẽ không cần tiếp chuyện với những người kia nữa. Trực tiếp ký hợp đồng với công ty các ngươi.”

“ Ta làm!” Lưu Bộ Tiến vội vàng lớn tiếng quả quyết.

“ Oa, sao bỗng dưng lại đồng ý nhanh như vậy a?”

“ Ngươi…… Ngươi đừng hiểu lầm, ta là vì ….công ty của chúng ta nên mới ….suy nghĩ lại.”

“Ừ ừ, đương nhiên là vì công ty.Thật ra ta làm vậy cũng vì công ty của chúng ta thôi mà.”

Hác Lập Hải bắt lấy cằm của Lưu Bộ Tiến, nâng mặt hắn lên,đến khi cách đũng quần của mình không quá năm cen-ti-mét.

“ Nào, hiện tại buổi phỏng vấn chính thức bắt đầu. Ta sẽ xét duyệt tinh thần phục vụ của ngươi,xem có chuyên nghiệp hay không, mau tiến hành theo chỉ thị của ta đi, nếu không phù hợp yêu cầu, ngay lập tức sẽ bị đào thải.”

“ Biết.”  Hừ, phóng ngựa lại đây đi! Coi ai sợ ai a?

“ Hảo, hiện tại bắt đầu.Động tác đầu tiên, mau dùng răng kéo khóa quần của ta xuống, nhớ là không được sử dụng tay nha.”

“Cái gì?”  Sao biến thái quá vậy! Vì sao y có thể nghĩ ra loại phương pháp kinh khủng như thế này để tra tấn người khác a

“Nhanh lên! Động tác này chỉ được làm trong ba giây đồng hồ thôi. Một,hai —–“

“ A a a! Ta làm ta làm.”

Lưu Bộ Tiến rất sợ bị đào thải, lập tức dùng răng cắn vào khoá quần,nhanh chóng kéo nó xuống dưới.

“ Ân, xem như ngươi thông qua. Động tác thứ hai…”

Hác Lập Hải đột nhiên tà tà cười, lấy ra ‘vũ khí bí mật’ của mình đưa đến bên miệng  hắn:  “ Chìa đầu lưỡi của ngươi ra.”

Lưu Bộ Tiến nhìn thấy thứ hung khí tối hôm qua đã khiến hắn chết đi sống lại, đang ở trước mặt hắn giương nanh múa vuốt, trái tim yếu ớt bang bang nhảy loạn, đầu lưỡi bất tri bất giác giơ ra.

“ Giỏi lắm. Hiện tại bắt đầu liếm từ đầu tới đuôi, liếm cho tốt đấy.”

Thứ phân thân gợi cảm mê người đang không ngừng cọ cọ vào mũi của hắn, Lưu Bộ Tiến cảm thấy toàn thân vựng vựng như bị say sóng, nghe lời vươn đầu lưỡi, giống như một con chó nhỏ, bắt đầu liếm từng chút,từng chút một……

“ Nga nga…… Trời ạ…… Thích thật…… Ngươi đúng là cậu nhân viên *** đãng mà…… Liếm đã muốn chết…..”

Hác Lập Hải đưa tay nắm chặt đầu tóc của nam nhân, phát ra tiếng hò hét đầy thống khoái.

Nhìn thấy khuôn mặt gợi cảm tuấn mỹ của y tràn ngập sự vui mừng, Lưu Bộ Tiến trong lòng cũng nóng lên, càng ra sức liếm, còn vô tư dùng đầu lưỡi chui vào lỗ nhỏ trên đỉnh dục vọng của y.

“ A a –“

Bị đầu lưỡi mềm mại kia *** loạn liếm láp, Hác Lập Hải sống lưng tê rần, cả người run run, lập tức muốn bắn ra.

“ A a — bắn! Bắn!”

Một cỗ nùng tinh được mạnh mẽ phóng thích ra ngoài, làm cho cậu nhân viên đáng thương vốn không kịp đề phòng,đã bị y bắn đầy trên mặt.

Lưu Bộ Tiến vì quá bất ngờ mà mở to hai mắt,không thốt ra được một lời nào.

Nhìn thấy gương mặt nam nhân dính đầy dịch thể của mình,phân thân của Hác Lập Hải càng bành trướng to hơn,y lấy điện thoại di động ra,lưu lại tất cả bộ dáng *** loạn của nam nhân trong lúc này.

Sau khi làm xong, y dùng tay vét lấy toàn bộ dịch thể trên mặt nam nhân rồi đút vào miệng hắn, tà ác nói:  “Ăn hết đi.”

Lưu Bộ Tiến vẫn còn đang trong trạng thái thất thần … không lưu ý, thế nên đã ăn sạch sẽ toàn bộ  dịch thể của y, một giọt cũng không chừa lại.

“ Ân, tốt lắm.Biểu hiện của ngươi hôm nay khiến cho ta phi thường vừa lòng, nhân viên của Khoái hoạt quả nhiên có tinh thần phục vụ rất chuyên nghiệp, ta quyết định cùng các ngươi kí kết hợp đồng, về sau sẽ hợp tác lâu dài.”

Hác Lập Hải kéo nam nhân đứng lên, bắt tay với hắn.

Cậu nhân viên vẫn trong trạng thái mơ hồ hỗn loạn,theo bản năng còn thốt ra câu “Cảm ơn” thật cung kính.

“ Chờ mong sự hợp tác của chúng ta vào ngày mai.”

Nói xong, Hác Lập Hải tiêu sái xoay người rời đi.

Y ly khai phòng họp một lúc lâu sau, cậu nhân viên đáng thương mới hồi phục tinh thần lại, phát ra một tiếng kêu rên bi thảm –

“ A a a a!”

Ta ăn?

Ta mà lại ăn cái thứ dịch thể của tên siêu cấp *** ma biến thái kia sao?

A a a! Ta không muốn sống nữa.

——————————————————–

Bỏ bê truyện này lâu wa’  ùi = =”

h cố gắng post bù.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.