au khi xử đẹp tất cả lũ cướp ở trong phòng, Khải Minh dẫn mọi người ra ngoài.
“Mọi người mau đến giải cứu những người bị nhốt ở khu nô lệ đi rồi trốn thoát! Ở đó hiện không có ai canh đâu! ”
Khải Minh vừa khởi động tay chân vừa nói.
“Nhưng… còn cháu? ”
Ái Thi lo lắng hỏi.
“Cháu… phải đi cứu Linh Chi! ”
Nói rồi, Khải Minh bỏ đi, để lại sau là những ánh mắt thán phục. Một thiếu niên trẻ tuổi tung hoành trong hang ổ của băng cướp hung tợn, cầu mong cho hắn thành công.
…
“Chết tiệt thật! Muốn đến được chỗ thằng boss (Tài “dê”) thì cần phải qua một đám cướp nữa… thuốc tê liệt thì cũng đã hết… mà cơ thể mình… ”
Khải Minh rón rén núp sau một bức tường nọ, trong lòng liên tục than vãn. Cơ thể hắn gần chạm đến giới hạn rồi, đặc biệt là sau khi chiến đấu với Hiệu “chột”, nó mệt mỏi kinh khủng, chỉ muốn nghỉ ngơi thôi.
“Hừ… nhưng dù gì cũng phải cứu Linh Chi! ”
Nắm chặt tay lại, Khải Minh hít một hơi hạ quyết tâm. Hắn sẽ không để bất cứ ai đụng đến người con gái của hắn đâu.
“Theo như tên Lộc nói, ở ngoài sân có khoảng 150 tên cướp đang ăn nhậu… Mình phải tìm cách vượt qua bọn chúng… Đánh với chúng thì không thể rồi… chỉ tìm cách lẻn qua là có hiệu quả… ”
Khải Minh bước thêm vài bước nữa là hết bức tường, hắn từ từ thò đầu ra để quan sát địch thủ thì…
“Cái… gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-lac-he-thong/2339170/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.