Khoảng 8 giờ sáng…
Một đoàn người cưỡi ngựa, binh khí đầy mình tiến về phía làng Cao Linh. Dẫn đầu là một tên mặt mũi bặm trợn, tóc tai bù xù, râu ria lởm chởm, nhìn vào không kiếm nổi một điểm thiện cảm, mười phần đáng sợ hết cả mười.
Tuy nhiên, đó lại chưa phải là tất cả. Điểm khiến người ta kinh hãi nhất ở hắn chính là con mắt phải bị chột. Hắn đã mất nó trong một cuộc chiến ác liệt, cũng vì thế, hắn không dùng bất cứ thứ gì để che vết thương ấy lại vì hắn xem nó như một chiến tích lừng lẫy, ngoài ra, hắn muốn dùng nó để tạo cho bản thân một khí chất uy áp tinh thần người khác. Hắn đã thành công mỹ mãn rồi đấy chứ.
Và cũng nhờ con mắt phải bị mất ấy, hắn được mọi người gọi bằng biệt danh Hiệu “Chột”.
Hiệu “Chột” hiện đang là một trong những thống lĩnh của băng cướp Nanh Sói. Một băng cướp mới thành lập gần đây nhưng đã tạo nên những thành tích đáng sợ, trở thành cơn ác mộng của mọi ngôi làng trên thảo nguyên Cao Linh. Cướp của, giết người, hiếp dâm, buôn bán nô lệ… không gì là bọn chúng không làm. Bất kì ngôi làng nào bị bọn chúng nhắm tới đều chỉ có một kết cục, tan hoang dưới gót ngựa của bọn chúng.
Lại nói về Hiệu “chột”, ở trong băng cướp, xét về cấp bậc, hắn chỉ thua mỗi đại ca Tài “dê”, nhưng xét về độ tàn ác, máu lạnh, hắn là kẻ đứng nhất, chẳng ai có thể sánh bằng.
Có một lần, hắn dẫn quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-lac-he-thong/2339140/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.