Huỳnh gia? ” Linh Chi hơi nhướng mày khi nói. Đôi mắt nàng hiện vẻ ngạc nhiên nhìn về Hồi Trí.
“Ừm… ” Hồi Trí gật đầu, ngừng một chút rồi nói tiếp:
“Trưởng làng có nói rằng… Huỳnh gia là một trong những gia tộc lớn ở Diệp Lục Đế Quốc… thế lực của họ chủ yếu tập trung ở Bình Minh Thành. ”
“Bình Minh Thành sao? Hình như nơi đó cách rất xa. ” Một lần nữa, Linh Chi ngạc nhiên.
“Ừm… ” Nét mặt Hồi Trí có vẻ suy tư.
“Vậy… ngươi tính sẽ làm gì? ”
Nghe hỏi vậy, Hồi Trí rút từ túi không gian một thanh kiếm với lưỡi kiếm màu đỏ nổi bật.
“Hmmm… đây là Xích Kiếm, một bảo vật của Huỳnh gia. Ta thật không biết vì sao ta lại có nó, nhưng rất có thể ta có liên quan gì đó với họ. Vậy nên, ta nghĩ mình sẽ đi một chuyến đến Bình Minh thành để tìm hiểu. ”
“Ngươi… ngươi sẽ… đi sao? ”
Linh Chi cúi mặt xuống khi nói, điều này làm Hồi Trí chú ý.
“Chuyện gì vậy Linh Chi? ”
“À không có gì đâu… Chỉ là… ”
“Chỉ là gì? ”
“Chỉ là… Ta sẽ rất mừng nếu ngươi tìm lại ký ức… nhưng mà ta cũng sợ… ”
“Sợ… nàng sợ điều gì? ”
“Liệu… ngươi có quên ta hay không? ”
Tuy nói lí nhí nhưng từng chữ một trong câu nói của Linh Chi, Hồi Trí đều nghe hết. Và như một chất xúc tác, nó khiến hắn phản ứng rất mạnh.
“Không… không bao giờ ta quên nàng đâu. Dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-lac-he-thong/2339134/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.