Huỳnh gia trang, phòng của gia chủ.
Huỳnh Văn Nghĩa ngồi trầm ngâm, tay xếp tháp chuông, khuôn mặt vẫn điềm tĩnh nhưng lại ẩn hiện chút suy tư, lo lắng.
Đứa cháu của Văn Nghĩa, Khải Minh hiện đang mất tích, đương nhiên ông phải lo lắng rồi.
Trong mắt Văn Nghĩa, Khải Minh là một đứa trẻ thiệt thòi về nhiều thứ. Vì thế nên ông luôn yêu thương hắn hết mực, cố sức bảo vệ hắn. Thế nhưng lần này, ông đã có phần hơi chủ quan, dẫn đến việc Khải Minh mất tích.
“Đinh! ”
Một âm thanh vang lên, nó đến từ quả cầu thủy tinh đang phát sáng nằm trên bàn của Văn Nghĩa. Ông vội đưa một ngón tay chạm vào nó, ánh sáng trong quả cầu biến đổi, bên trong quả cầu ấy, hình ảnh một thiếu nữ xinh đẹp xuất hiện.
Nếu còn nhớ, thiếu nữ ấy cũng là một người thuộc Huỳnh gia, là cháu của Văn Nghĩa và là chị gái của Khải Minh. Phải. Nàng chính là Huỳnh Thiên Thư.
“Thưa chú, con đã quét sạch tổ chức bắt cóc Khải Minh rồi ạ! ” Thiên Thư giọng trầm nói.
Sau khi nghe tin em trai bị bắt cóc, nàng đã tức tốc từ đế đô trở về Huỳnh gia, sau đó mang theo một lực lượng lớn đến hỏi tội tổ chức đã bắt cóc Khải Minh. Như đã nói trên, tổ chức ấy đã hoàn toàn bị đánh nát.
“Hmm… có tìm được Khải Minh không? ” Văn Nghĩa hỏi.
“Không… ạ… ” Thiên Thư lắc đầu, giọng buồn rầu nói.
“Thật sao? Không có một chút tin tức gì à? ” Văn Nghĩa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-lac-he-thong/2339128/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.