“Hmm… được rồi! ” Tên to con nhẹ nhàng đặt Khải Minh trong một căn phòng rộng lớn. Sau đó, hắn quay sang Hồng Uyên bên cạnh nói: “Ha… thế là xong… Nhưng mà lỡ lát nữa thằng này tỉnh giấc rồi sao? ”
“Haha… hắn chẳng thoát nổi đâu! Vả lại trúng mê hồn hương của ta đây, sợ rằng đến khi bán xong rồi vẫn chưa tỉnh dậy được! ” Hồng Uyên tự tin nói, tay che nụ cười có phần lố lăng.
“Thôi được rồi… Đi ra thôi! À… mà… ”
Hồng Uyên chợt tiến sát đến tên kia, nàng đưa tay sờ lên cơ ngực săn chắc của hắn, cơ thể uốn éo tạo dáng vẻ khiêu gợi, giọng nhỏ nhẹ nói: “Muốn thư giãn một chút không? ”
“Ực… được… được! ” Tên to con hiểu ý, lập tức gật đầu lia lịa. Trong quần hắn, dương vật cương lên biểu tình nhiệt liệt.
Cả hai kéo nhau ra ngoài, trước khi đi khỏi còn nói với mấy tên lính canh cửa phòng: “Canh mật cẩn thận! Toàn là hàng quý cho buổi đấu giá đó. ”
“Vâng ạ! ”
Gật đầu trước thái độ của mấy tên đó, Hồng Uyên khoác tay tên to con dẫn đi.
“Cạch! ”
Cánh cửa phòng nhanh chóng khép lại, cùng lúc đó, Khải Minh nằm dưới sàn nhà chợt mở mắt.
“Đume… nhức đầu quá! ” Khải Minh gắng gượng ngồi dậy, tựa lưng vào tường than vãn. Hắn ta thực chất đã tỉnh cách đây vài phút, tuy nhiên vì tác dụng phụ của Mê Hồn Hương mà đến tận bây giờ, đầu óc của hắn vẫn còn chút choáng váng.
Nhưng tại sao hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-lac-he-thong/2339110/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.