Nhắc lại Hạ Liên Hoa từ lúc cùng Long Oai chia tay, nàng bâng khuâng như người mất hồn, cắm đầu chạy về.
Đột nhiên nàng nghe tiếng vó ngựa dồn dập, vội né tránh vào trong bụi cỏ rậm.
Nàng nhìn rõ ba mươi lăm người kỵ mã chạy lướt qua trên đường. Người nào cũng cầm một bó đuốc. Dĩ nhiên nàng đã nhận ra đây là bang chúng bang Trường Thắng.
Nàng nghĩ bụng :
“Đoàn người ngựa này đang lao về phía trước nhất định sẽ gặp Long Oai. Ta không thấy trong đám này có Kim Khô Lâu thì chắc là hắn đã mai phục ở phía trước rồi. Vả lại ngoài Kim Khô Lâu còn sư phụ ta nữa...”
Nàng nghĩ tới đây trống ngực đánh thình thình. Nàng biết Long Oai võ nghệ siêu quần, nhưng lúc này nàng không khỏi lo âu cho chàng. Rồi nàng quyết định rượt theo.
Hạ Liên Hoa quyết định chủ ý xong thì bọn ba mươi lăm người đã giục ngựa chạy xa rồi chỉ còn thấy những chấm lửa mà thôi.
Chỉ trong chớp mắt những chấm lửa cũng mất hút. Nàng vội gia sức chạy như bay đến trước khu rừng thì đã mất đến nửa giờ.
Hạ Liên Hoa thấy ba mươi lăm con ngựa đều buộc ở ven rừng. Trong rừng ánh lửa sáng rực mà không hiểu đã xảy ra những chuyện gì.
Nàng liền nín hơi xuyên qua đoàn ngựa để vào rừng coi tình hình.
Bỗng nàng giật bắn người lên cơ hồ té xỉu. May nàng tựa vào được gốc cây nên không đến nỗi ngã lăn ra.
Nàng nhìn thấy Long Oai! Nhưng lúc này không phải là Khoái Kiếm Long Oai dung nhan tuấn mỹ, oai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-kiem/67039/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.