-------------------------------
(1) Bản đàn tôi gắn link ở trên là bài "Lương Chúc" được nhắc đến trong chương này, các bạn có thể vừa nghe vừa đọc cho có tinh thần he. Hay lắm á.
-------------------------------
"Anh Lam ạ.", Giản Thiếu Mai lập tức đứng thẳng người. Cậu kinh ngạc kéo tay anh: "Anh không phải đi xã giao với người khác ạ?"
"Tôi có quen biết ai trong này đâu".
Đây là lần đầu tiên Giám đốc Tiền mời anh tham gia loại tiệc này, có lẽ ông ta muốn kéo anh về phe của mình. Xưa nay, năng lực làm việc của Lam Minh Tô chưa từng khiến ai phải bận lòng, nhưng mỗi khi tiếp đãi một vị khách lớn như Giám đốc Tiền, anh lại vô cùng khách sáo và hời hợt. Từ lâu, anh đã nghe nói Giám đốc Tiền có một vòng xã giao rất khó gia nhập. Sau lần "chiêu đãi" trước, Giám đốc Tiền đã bắt đầu coi trọng Lam Minh Tô hơn. Anh ứng phó với ông ta thật cẩn thận, không có ý định làm thân cũng chẳng muốn đắc tội người ta, vậy mà không ngờ lần này Giám đốc Tiền lại mời anh đi tiệc thật.
Anh cũng chẳng rõ mấy bữa tiệc tùng này như thế nào, chỉ biết nâng cao cảnh giác, đi được bước nào hay bước ấy.
Ngoại trừ các tiếp viên đang có mặt ở đây thì bữa tiệc này cũng không có bao nhiêu khách. Nói cách khác, tất cả những thứ được chuẩn bị hôm nay đều được dùng để chiêu đãi những vị khách này.
Lam Minh Tô cũng nằm trong số được chiêu đãi đó.
Đèn trong sảnh tiệc bỗng tối đi, bốn phía cũng theo đó mà yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/499791/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.