(Tôm dịch
Nờ Y bê ta)
Thấy Lam Chỉ khựng lại, Giản Thương chậm rãi bước tới bên cậu, hỏi: "Có phải huynh lại nghĩ ra chuyện gì rồi không?"
"Em có biết người ta dùng ngọc Trường Sinh làm gì không?", Lam Chỉ bày ra vẻ cao thâm khó dò mà hỏi ngược. Giản Thương chưa kịp trả lời, Lam Chỉ đã nói tiếp: "Để giữ cho thi thể không bị phân hủy. Miếng ngọc này là miếng ngọc Trường Sinh nằm trong miệng ta trong suốt thời gian ta chết đi".
Giản Thương cúi đầu trầm ngâm một chốc rồi mắt hắn sáng bừng lên: "Người trộm xác huynh mang đi chôn cất chính là Tề Mộ Nhiên!"
Ngoại trừ Giản Thương, ai là người sẽ cố gắng hết sức để xác Lam Chỉ không bị phân hủy nữa đây? Chỉ có một cách giải thích duy nhất, đó là kẻ này cũng giống A Sinh, cũng chờ một ngày "Lam Chỉ" sống lại.
Lam Chỉ đứng bật dậy: "Em dọn hành lý đi. Chúng ta phải đi tìm Mặc Ly và Lam Lăng".
Đến tận bây giờ, Lam Chỉ vẫn chưa hiểu cách thức giết người của Tề Mộ Nhiên. Cậu luôn có linh cảm rằng số 4 mà Lam Lăng để lại tại hiện trường kia rất quan trọng. Thế nhưng, Lam Chỉ nghĩ nát óc cũng không ra con số đó có ý nghĩa gì. Lúc bấy giờ, Lam Lăng đang phụ cậu thử mấy loại đan hiếm. Loại đan thứ tư trong đó chỉ là một loại đan giúp an thần tĩnh khí, không có gì đặc biệt cả.
"Mặc Ly với Lam Lăng giờ đang ở đâu ạ?", Giản Thương vừa mặc quần áo vừa hỏi.
Lam Chỉ liếc Giản Thương, bảo: "Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/499777/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.