(Tôm dịch
Nờ Y bê ta)
Nghe được tin này, Lam Chỉ lập tức nhét Giản Thương về giường, dặn hắn: "Chắc chắn bên ngoài đang rất loạn. Em đi ra cửa sau, tới sơn động hồi trước chúng ta từng trú chờ ta. Giờ ta phải đi xem thế nào".
Giản Thương biết không khuyên được Lam Chỉ nên gật đầu đồng ý: "Huynh cứ đi đi, đừng lo cho em". Lam Chỉ cũng yên lòng phần nào. Cậu nghĩ bụng, tu vi của thằng nhóc nhà mình bây giờ còn cao hơn mình, trừ Vạn trưởng lão với Trì Túc thì chẳng còn ai có thể cản bước hắn cả.
Cậu nhanh chóng rời khỏi viện của mình. Có một đệ tử mướt mải mồ hôi đang đứng chờ cậu. Cả hai lập tức bay tới đại điện. Lam Chỉ hỏi ngay: "Sao rồi?"
Mặt đệ tử kia xanh như tàu lá chuối, mắt đẫm lệ, cả người toàn bụi đất vô cùng bẩn thỉu. Y nức nở kể lại: "Chưởng môn... Chưởng môn đột nhiên hầm hầm hè hè lao ra khỏi viện của ngài ấy, vừa chớp mắt một cái đã giết ngay ba, bốn người. Mấy đệ tử của Lam sư huynh đang luyện công ở quảng trường đại điện, còn chưa kịp hỏi han gì đã có hai người bị ngài ấy giết, máu me lênh láng hết cả".
"Vạn trưởng lão với Tống trưởng lão đâu?"
"Các đệ tử khác đang đi gọi rồi ạ". Đệ tử kia sợ hãi hỏi: "Rốt cục chưởng môn đại nhân bị gì vậy Lam sư huynh?"
Lam Chỉ không đáp. Giờ phút này, cả tòa đại điện đã bị thấm đẫm máu tươi, không khác gì địa ngục trần gian. Có những chỗ máu còn tụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/499764/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.