(Tôm dịch
Nờ Y bê ta)
Thật ra Giản Thương không mất ký ức hoàn toàn. Trong lúc mơ hồ, hắn có thấy được mấy cảnh lướt ngang qua, từ đó giữ chúng lại trong tiềm thức. Ngay cả những gì Giản Thương nghe thấy cũng được tả lại. Quan trọng nhất là xúc cảm mà Lam Chỉ mang lại cho hắn đều được tả hết sức rõ ràng, mạch lạc.
Chương truyện được hệ thống đăng lên được viết như sau:
"Đâu đây vẳng lại tiếng nước chảy róc rách. Trong lúc gần như mất hết nhận thức, Giản Thương cảm nhận được mái tóc dài ướt đẫm rối bời của Lam Chỉ đang âu yếm tứ chi của mình. Đồng thời, chủ nhân của mái tóc ấy cũng đang ngồi trên người hắn, khẽ đong đưa. Giản Thương không tài nào nhấc nổi mí mắt lên để ngắm Lam Chỉ, chỉ biết từng đợt khí nóng bỏng của người ta vẫn khẽ khàng mơn trớn cần cổ hắn."
Đoạn này được miêu tả rất ý nhị, đến cả Lam Chỉ đọc xong cũng chẳng hình dung ra được. Lam Chỉ vô cùng thắc mắc, có một tí thế này mà chương này cũng bị cho vào mục "Chờ xét lại" há? Một khi hệ thống đưa ra phán quyết cuối cùng, Lam Chỉ chắc kèo mạng nhỏ của mình sẽ đi tong luôn.
Lam Chỉ chưa bao giờ sốt ruột như lúc này. Cậu đứng ngồi không yên, cứ cầm thẻ ngọc lên rồi lại đặt nó xuống, liên tục kiểm tra tốc độ duyệt lại. Cậu chờ mãi, chờ mãi vẫn chưa thấy mình bị tuyên án. Trong khi đó, đám gà con thì lại đang tung hoa vẫy cờ trong khu bình luận.
[Sinh thời được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/499737/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.