*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Tôm dịch
Nờ Y bê ta)
Con báo nhanh nhẹn ngồi dậy. Nó nghiêng đầu, cong lưng, cảnh giác nhìn chằm chằm Lam Chỉ như thể đụng độ cường địch. Lam Chỉ thấy nó phòng mình như phòng quỷ thì hơi khựng lại. Cậu nghĩ một lát rồi ngồi thụp xuống trước mặt nó. Con báo kia bị linh áp đột ngột bao lấy thì khuỵu xuống, nằm rên ư ử.
Lam Chỉ dùng ba ngón tay lần sờ xuống dưới cằm nó, gãi như gãi mèo, Lam Chỉ vừa gãi cằm nó vừa hỏi: "Thoải mái không?". Báo ta căm tức nhìn Lam Chỉ. Ánh mắt của nó sắc như dao cau, tưởng chừng muốn bổ đôi Lam Chỉ ra luôn chứ đừng nói là thoải mái. Khổ nỗi nó bị linh áp của Lam Chỉ kìm kẹp, đầu nó cứ dần gục xuống.
Lam Chỉ lại đưa tay lên vần vò hai tai báo.
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ, báo ta vẫn luôn độc lai độc vãng. Yêu thú trên núi cứ thấy nó là khúm núm kính sợ, đâu có kẻ nào dám coi nó thành mèo nhà mà vuốt như Lam Chỉ đâu? Được cái là Lam Chỉ dùng lực tay rất vừa phải nên chẳng mấy chốc mà con báo đã bị cậu vuốt đến mức thích không chịu được. Thậm chí, nó còn thấy hơi buồn ngủ. Khi báo đen ý thức được cảm nhận của mình, nó mở to mắt đầy ngỡ ngàng. Báo đen cố hết sức lùi về sau một bước, rít qua kẽ răng một câu tiếng người: "Ngươi muốn làm gì!?"
Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/499734/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.