*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Tôm dịch
Nờ Y bê ta)
Sau khi ngồi thừ người ngoài cửa một lát, Giản Thương mới dần dần bình tĩnh lại. Hắn đứng lên vươn người vài cái cho gân cốt giãn ra. Giản Thương sờ lên lỗ thủng trên cửa sổ, nơi mà Bạch Phong Dương phi kiếm vào, rồi vô tình nhìn thoáng qua một cái.
Có vẻ Lam Chỉ vừa mới tắm xong. Cậu đứng trong thùng tắm, đưa lưng về phía cửa sổ. Lam Chỉ sở hữu nước da trắng nõn mịn màng. Hơi nóng từ thùng tắm bốc lên, đọng lại thành giọt trên da thịt Lam Chỉ. Bóng lưng như ngọc tạc của cậu thấp thoáng trong làn hơi mờ ảo, vòng eo thon gọn, trông đẹp vô cùng. Giản Thương tập trung ngắm đến độ thẫn thờ như người mất hồn. Hắn bất giác dí sát vào lỗ hổng lúc nào không hay.
"Vào đi", Lam Chỉ trong phòng nói với Giản Thương làm hắn giật thót, hốt hoảng lui ra sau. Hắn biết Lam Chỉ vẫn chưa mặc đồ nên không dám vào. Hắn chỉ đành đi vòng vòng ngoài cửa thêm một chốc.
Đợi đến khi Giản Thương đẩy cửa bước vào, Lam Chỉ vừa mặc xong một cái quần lót sạch, đang dở tay buộc dây áo lót (1). Tóc đen ướt đẫm xõa trên vai, tỏa ra hơi ấm sau khi tắm gội sạch sẽ. Lam Chỉ thấy Giản Thương vào thì liếc hắn một cái, hỏi: "Đi tắm đi. Bao lâu rồi đệ chưa tắm?". Giản Thương cúi đầu, khẽ đáp: "Không tắm đâu".
Vừa nói xong, Giản Thương cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/499721/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.