(Nờ Y bê ta)
Sau khi xác định được mục tiêu, hai mươi đệ tử bắt đầu chia ra hành động. Lam Chỉ và Dung Vân Tưởng thì không có nhiệm vụ gì cụ thể. Hai người họ chỉ cần để ý đến các đệ tử kia, nếu cần thì chỉ điểm cho một ít là được. Lam Chỉ âm thầm tính kế. Chạng vạng tối hôm sau, đúng theo kế hoạch, cậu "vô tình" bắt gặp Giản Thương đang cầm que chọc một bụi cỏ nhỏ. Lam Chỉ đáp xuống bên cạnh hắn: "Sao rồi?"
Giản Thương giật mình, sợ đến mức chân hơi run. Hắn đáp: "Dạ, vẫn ổn ạ".
Lam Chỉ hỏi xong thì cũng không nói gì thêm mà chỉ đứng đó quan sát Giản Thương. Giản Thương bị cậu nhìn đến mức sởn hết cả gai ốc. Hắn vẫn ngồi xổm ở đó, dốc sức bình sinh mà đào rễ của bụi cỏ kia ra.
Trời xẩm tối. Giản Thương cất bụi linh thảo vào trong nhẫn không gian rồi khẽ mồm khẽ miệng nói với Lam Chỉ: "Trời cũng tối rồi, nên tìm chỗ nào đó để nghỉ thôi ạ".
"Ừ".
Giản Thương thấy Lam Chỉ không có ý định phá mình, nhưng cũng không đoán được ý tứ của cậu ra sao nên cũng không dám manh động. Hắn lén lút liếc Lam chỉ một cái, cẩn thận hỏi: "Ngọc bài của Lam sư huynh hay thật đấy. Dù trên đó không có gì cả nhưng tại sao huynh vẫn chăm chú nhìn nó như thế ạ?"
Trừ Lam Chỉ ra, không ai nhìn thấy nội dung hiển thị trên mặt ngọc bài. Người ngoài nhìn vào cũng chỉ thấy đây là một tấm thẻ ngọc hơi phát sáng thôi.
Lam Chỉ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/499710/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.