Đã lấy được khẩu cung của Trương Bính, Đoàn Hào cũng có vài ý tưởng phá án. Mặc dù vẫn còn đôi chỗ chưa khớp với chân tướng cuối cùng, lại thêm chân dung của kẻ sát nhân đang ẩn nấp phía sau đến nay vẫn còn mơ hồ, nhưng trong đầu y đã có một số manh mối về vụ án này. 
Hôm ấy, sắc trời ở huyện thành hơi âm u, nhìn đám mây đen nghìn nghịt trên đỉnh đầu kia, e là tối nay trời sẽ đổ mưa. Trận mưa này chắc tối mới trút ào xuống, hệt như cơn mưa kéo đến vào đêm trước khi Đoàn Hào đến huyện Tùng Dương vậy. 
Cơn mưa ấy đã phá hủy phần lớn chứng cứ phạm tội trong miếu Thạch Đầu Bồ Tát khiến toàn bộ vụ án trở nên khó khăn hơn, vậy nên lúc sáng thấy bầu trời âm u qua khung cửa sổ giấy, y mới để tâm hơn một chút. 
Hồi đó, lúc còn ở Kinh thành, Đoàn Hào từng đọc qua một quyển sách do vị học giả uyên bác ở tiền triều - Trần Tứ Đài viết, nội dung quyển sách ấy đề cập đến việc điều trị các chứng bệnh tâm lý. 
Đoàn Hào đọc quyển sách này bởi y luôn tin rằng không phải các chứng bệnh tâm lý của con người đều là bệnh điên, mặc dù không thể điều trị bằng thuốc nhưng việc quơ đũa cả nắm, áp đặt hình phạt là hành vi rất vô trách nhiệm đối với bệnh nhân. 
Quyển sách đó có ghi chép lại một câu chuyện kỳ lạ có thật. 
Chuyện kể rằng, có vị Tướng quân thời Đường mắc phải một căn bệnh lạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-toi-pham-hinh-su-dai-thanh/3428637/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.